Bạch Ly trèo qua cửa sổ mà ra ngoài. Ở bên ngoài đó, Tử Liên vẫn đang đứng chờ ả. 
Thấy con hồ ly đó đi ra, nàng ta vội tiến đến hỏi: 
- Thế nào, tìm được rồi chứ? 
- Đương nhiên là được rồi! - Bạch Ly ả ưỡn ngực tự hào - Đâu có gì làm khó được hồ yêu tộc ta! 
Chợt nhớ ra gì đó, con cáo trắng đó vội kéo Tử Liên nàng đi luôn. 
- Nè, 4 phương đã phá hết, lần này ngươi lại muốn đi đâu, Bạch Tử? 
- Còn đi đâu nữa? - Con hồ yêu đó đáp lại - Quay về chỗ căn phòng kia chứ còn làm gì? 
- "Căn phòng kia" ? - Tử Liên có chút nghiêng đầu, tỏ vẻ khó hiểu. 
Tuy ả ta chạy khá nhanh, nhưng con hồ ly đó vẫn không quên giải thích: 
- Cái phòng mà ta phát hiện ra vật phát nghiệp chướng tứ phía ý! 
Vừa dứt lời, cả 2 đã đứng trước căn phòng đấy. 
Bạch Ly ả vẫn như cũ, thận trọng đẩy cửa tiến vào. 
Mãi thấy Tử Liên vẫn chần chừ đứng ngoài, con cáo trắng đó quay đầu hỏi: 
- Chủ nhân, sao ngươi không vào? Trong này làm gì có ai? 
- Tối quá, không nhìn rõ được đường mà vào. - Nàng ta khoanh tay lại, quay đầu đi. 
Hả?? 
Đây là....... sợ bóng tối sao??? 
Há há há, bổn hồ ly đây cười vào mặt ngươi! Bóng tối đâu có biết ăn thịt mà sợ với chẳng hãi nga!!! 
Bắt được điểm yếu của đối phương, Bạch Ly bắt đầu nói khích: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-yeu-noi-cam-thanh/2998841/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.