Bọn họ đã về hoàng thành. 
Việc đầu tiên mà Tử Liên nàng cần làm chính là đến Nhật Thành Lâu để báo cáo với tên cẩu hoàng đế Tô Lập Hi kia. 
Biết làm sao, nếu không đi tìm tên khốn đó, thể nào nàng ta lại chẳng bị gán cho cái tội danh là khi quân?? 
Thôi nhé, nàng ta thà giáp mặt tên cẩu hoàng đế khốn khiếp kia 1 chút rồi về, đỡ vô tình mang thêm cái lệnh "tru di tam tộc" kia về cho cả Giang gia! 
Chỉ khác với lần trước, lần này Tử Liên nàng đã để Bạch Ly đi cùng. 
Còn về phía con hồ ly kia thì sao nhỉ??? 
Chẳng còn xa lạ gì nữa, sau khi nghe chỉ định xong của Tử Liên, ả ta tức điên lên rồi! 
Cái người này, có bao giờ để ý đến cảm nhận của người ta 1 chút nào đâu???? 
Tuy vô cùng hậm hực, nhưng ả vẫn cố cắn răng nuốt cục tức trong lòng xuống mà đi cùng với nàng. 
Còn tại cái gì nữa???? Tại cái vòng cổ khốn nạn này chứ còn gì??????? 
Nếu không phải do nó, thì chắc giờ này con hồ ly đó đã lao lên phản lại, hoặc là co chân chạy biến đi từ lâu rồi!!! 
2 người kia vừa đi đến trước Nhật Thành Lâu, thì lại gặp đám lính canh nọ. 1 người tiến lên trước, cúi đầu hành lễ: 
- Tiểu nhân xin bái kiến hoàng hậu nương nương! Xin nương nương hãy chờ chút, thần sẽ vào bẩm báo với hoàng thượng ngay! 
Tử Liên cũng nhẹ gật đầu đáp lại: 
- Vất vả cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-yeu-noi-cam-thanh/2998837/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.