Chuyển ngữ: Mèo Ú
Chỉnh sửa: Sắc
Chương 07: Tối nay ta có thể giẫm lên đó không?
Nếu không vì ánh mắt và ngữ khí của hồ ly nhỏ quá vô tội thì suýt nữa Giang Thận đã cho rằng y cố ý.
Hồ ly nhỏ này dù chưa rành sự đời, nhưng chẳng lẽ lại không biết có một số nơi không thể chạm vào sao?
Chẳng phải y đã từng làm người à?
Tất nhiên Lê Nguyễn không cố ý.
Thật ra y không hiểu gì về phàm nhân, càng không biết nơi nào có thể chạm nơi nào không thể chạm. Suốt những năm hóa thành hình người, hơn phân nửa thời gian Lê Nguyễn dùng để bế quan tu luyện, non nửa thời gian còn lại nếu không thử độ kiếp thì chính là dưỡng thương sau khi độ kiếp thất bại.
Y làm gì còn thời gian mà tìm hiểu về phàm nhân.
Thực tế thì đến tận bây giờ y cũng chẳng rõ song tu cần phải làm những gì.
Y chỉ cảm thấy nơi này là nơi tinh nguyên dồi dào nhất, hơn nữa sau khi y giẫm vài cái thì hương vị càng nồng đậm hơn.
Yêu quái thật sự rất khó chống lại loại dụ hoặc này.
Sắc mặt Giang Thận biến đổi hết lần này tới lần khác, im lặng hồi lâu. Lê Nguyễn ngửa đầu nhìn thẳng vào hắn, chân nhỏ không nhịn được lại định giẫm tiếp, thế nhưng chỉ trong chớp mắt cơ thể y đã bị nâng lên cao.
Là do Giang Thận nhấc y lên.
Hắn chỉ dùng một tay luồn dưới nách là có thể trực tiếp xách y lên trước mắt mình.
Đây hẳn là thời điểm khuất nhục nhất trong đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-yeu-khong-muon-mang-thai/946289/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.