Chuyển ngữ: Mèo Ú
Chỉnh sửa: Sắc
Chương 05: Song tu... Là ý gì?
Thứ mà Sơn Tước tìm được là bạc phù – tín vật tùy thân trên người thân vệ của Giang Thận.
Thân vệ của đương kim Thái tử luôn luôn mang theo bạc phù trên người để chứng minh thân phận của mình, người còn thì bạc phù còn.
Tất cả thân vệ đi theo Giang Thận từng người một đều do Giang Thận đích thân bồi dưỡng từ nhỏ, ít nhất cũng theo hắn hơn mười năm.
Giang Thận nắm chặt bạc phù trong tay, nhất thời không nói gì.
Lê Nguyễn cũng không lên tiếng, ôm đuôi ngồi bên chân Giang Thận, dùng móng vuốt chải chuốt cái đuôi từng chút một, lẳng lặng xoa dịu đám lông tơ vừa xổ tung.
Sở dĩ y giả vờ làm một con hồ ly bình thường là bởi vì không muốn dọa phàm nhân này, chứ không phải vì sợ bị hắn phát hiện thân phận thật. Nhưng sau vài ngày ở chung, y sắm vai tới mức nhập thần, hoàn toàn quên mất lý do ban đầu.
Vì thế vừa rồi lúc bị tóm tại trận mới chột dạ như vậy.
Hoảng tới mức lông toàn thân xổ tung.
Đúng là không có tiền đồ!
Lê Nguyễn vừa sửa sang lông đuôi, vừa âm thầm tự mắng bản thân.
Có điều...
Tại sao phàm nhân này phát hiện y có thể nói chuyện mà chẳng sợ hãi chút nào vậy?
Không phải lần trước bị dọa ngất luôn sao?
Lê Nguyễn tò mò ngẩng đầu đánh giá nam nhân trước mặt, đúng vào lúc này nam nhân lại lên tiếng: "Hồ ly nhỏ, ngươi có thể giúp ta một việc không?"
Mấy hôm nay khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-yeu-khong-muon-mang-thai/946287/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.