Sống ở trên đời, chẳng ai có thể sẽ đoán được những điều xảy đến ở trong tương lai. Có những thứ tưởng như đã nắm trọn trong lòng bàn tay. Nhưng khi mở bàn tay ra lại là cả một mảng trống rỗng. Có cái gì đó vô thức bước đến, rồi lại vô tâm bước đi trong cuộc đời của ta. Nếu là định mệnh, tại sao còn lo lắng về bất cứ mọi thứ? Có không giữ, mất đừng tìm. Cho nên, hãy nắm chặt lấy, tuyệt đối đừng buông tay.
Nàng là một con hồ ly, nhưng lại có thể mang trong mình tình cảm đặc biệt của một con người. Duyên phận đẩy đưa nàng và hắn đến với nhau, cùng nhau ở chung một chỗ, làm sao có thể chống lại số mệnh? Cho nên, nàng thuận theo lẽ tự nhiên. Nhớ năm ấy, nàng sắp luyện được thành tinh, vậy mà ước mơ nhỏ bé của nàng đã bị hắn cướp đoạt mất. Khi đó, hắn vẫn còn là một tiểu hài tử mới lên bảy.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, hắn đã trưởng thành, khôi ngô hơn bất cứ nam nhân nào. Nàng và hắn một lần nữa gặp nhau. Là dây tơ hồng soi đường chỉ lối cho nàng và hắn đến bên nhau? Hay chỉ là sự đẩy đưa vô tình của số phận? Đến cuối cùng, chờ đón họ sẽ là những nụ cười hạnh phúc hay là nước mắt đau thương?