Khi KỷHiểu Nguyệt tỉnh giấc, cô hoảng sợ phát hiện quần áo trên người đã bị người tađổi thành áo ngủ, một tiếng thét chói tai đâm thủng nóc nhà. Rồi cũng nhanhchóng nhận ra mình đang ở một nơi hoàn toàn xa lạ, cơn hoảng loạn càng tăngthêm.
Đây...đây... đây là đâu? Chuyện gì đã xảy ra vậy? Cô chỉ nhớ mình và Tùng Ca cùnguống rượu...
Rượu!Trời ơi, từ trước đến giờ cứ uống rượu vào là cô say không biết gì hết.
Cánhcửa mở ra, ánh mặt trời tràn vào phòng, một người đàn ông trong trang phục ởnhà màu trắng mang theo nụ cười quyến rũ bước trong ánh nắng từ từ tiến lạigần.
“Bà xã,em dậy rồi à?”
“Anh đãlàm gì?” Kỷ Hiểu Nguyệt hoảng sợ kéo chăn lên che ngực, dù hoàn toàn chỉ là “vẽrắn thêm chân” nhưng hành động đó cũng giúp cô có thêm chút cảm giác an toàn.
Tề Hạonhướn mày: “Em thấy thế nào?”
“Rốtcuộc anh đã làm gì?” Tiếng hét như sư tử Hà Đông lại lần nữa vang lên.
Tề Hạothan thở: “Bà xã, nếu anh thật sự làm gì thì chắc em sẽ biết mà”.
HiểuNguyệt cô nương thuần khiết ngây thơ nhất thời không hiểu được ý nghĩa sâu xacủa Tề Hạo, cô chỉ đơn giản nghĩ rằng anh đang đề cập đến mấy tấm “ảnh nóng”,vì thế thù mới hận cũ cùng lúc dồn lại, cô liền thuận tay lấy gối ném người:
“Khôngcho phép anh gọi tôi là bà xã, tôi không phải bà xã của anh!”
“Ai nóivậy, em cũng lấy anh rồi đó thôi!” Tề Hạo sửa lại, tiện thể nhặt gối lên, thảxuống giường.
“Đó chỉlà trong trò chơi thôi”. Kỷ Hiểu Nguyệt vội vàng nhảy xuống giường giữ khoảngcách với Tề Hạo, nào ngờ chân cô vừa chạm đất đã thấy đau nhói, suýt nữa ngãlăn ra.
Cũngmay, một đôi tay đã kịp thời giữ được cô, tiện đà ôm cô vào lòng, bàn tay kiathì nâng cằm cô lên, bắt cô phải nhìn thẳng vào anh:
“Chođến giờ, anh chưa bao giờ coi đó là trò chơi”. Trong tiếng nói hút hồn của TềHạo chứa đựng tình cảm nồng cháy, trong ánh mắt anh một ngọn lửa đang bừng lên.
Ánh mắtấy khiến trái tim Kỷ Hiểu Nguyệt loạn nhịp, quên cả kháng cự. Ánh mặt trờichiếu lên khuôn mặt Tề Hạo, nụ cười hoàn hảo càng thêm rực rỡ, bộ trang phục ởnhà cho anh một phong thái hoàn toàn khác với ngày thường, dường như anh khôngcòn mang vẻ lạnh lùng cao ngạo, mà ngược lại vô cùng thân thiết dịu dàng.
Lần đầutiên Hiểu Nguyệt thấy một Tề Hạo như vậy, cô cảm thấy có chút gì đó không thật.Không phải, rất không thật mới đúng!
“Em đóichưa? Lại đây ăn sáng đi đã!” Tề Hạo đột nhiên ôm lấy Kỷ Hiểu Nguyệt, quayngười đi ra khỏi phòng.
“Chờchút!” Cuối cùng Kỷ Hiểu Nguyệt cũng hoàn hồn, hai chân đạp loạn lên phảnkháng.
“Quầnáo của tôi... có phải anh thay không?”
“Emthấy sao?”
Ngườinào đó rất khó tránh khỏi bị cắn. Hết cách rồi, ở vị trí này, cắn người có vẻdễ dàng hơn.
***
Kỷ HiểuNguyệt rất đói.
Đốidiện với những món ăn ngon lành, bổ dưỡng, cô lập tức ăn quên trời quên đất.
Bêncạnh, dì Lý khuôn mặt hiền lành nhìn Hiểu Nguyệt tủm tỉm cười, tiện thể lấythêm một bát canh cho cô:
“Uốngthêm chút canh đi, canh này tôi đặc biệt nấu cho cô cậu đấy!”
“Cảm ơndì!” Kỷ Hiểu Nguyệt mỉm cười biết ơn.
“Khôngcần cảm ơn! Đây là lần đầu tiên cậu chủ dẫn bạn gái về nhà, dĩ nhiên tôi phảichuẩn bị cẩn thận rồi! Cậu chủ nói đây đều là những món cô thích ăn, cô ăn thêmnhiều một chút!” Trên mặt dì Lý nở nụ cười theo kiểu “Tề gia sắp có chuyện vuirồi”.
“…”Không ăn nổi nữa mà.
Kỷ HiểuNguyệt vụng trộm liếc mắt nhìn Tề Hạo. Tề Hạo vừa tao nhã gắp đồ ăn, vừa đáplại cô bằng một ánh mắt dịu dàng.
Híc…Tôi không thấy gì hết.
Kỷ HiểuNguyệt cắm đầu ăn tiếp, trái tim cô như một chú nai nhỏ đang chạy loạn khắpnơi.
Lần đầutiên dẫn bạn gái về nhà? Thật vậy sao? Nhưng... chuyện đấy thì liên quan gì đếnmình?
Đợichút! Ai là bạn gái của anh ta chứ?
Kỷ HiểuNguyệt liền bị sặc đồ ăn.
“Dì Lý,dì vất vả rồi, dì cứ vào nghỉ trước đi, lát nữa cháu gọi nhân viên phục vụ theogiờ đến dọn dẹp là được rồi”. Tề Hạo thản nhiên dùng khăn ăn lau miệng rồi nói.
Dì Lýtủm tỉm cười: “Được rồi, tôi không quấy rầy cô cậu nữa, tôi về trước đây. Kỷtiểu thư, quần áo của cô đã khô rồi, tôi để trong tủ quần áo đấy. À, đúng rồi,lúc tôi thay quần áo cho cô thấy chân cô bị sưng, nhớ là mấy ngày tới tuyệt đốikhông được đi lại, phải nghỉ ngơi cho tốt. ”
Dì Lýcòn nói thêm rất nhiều việc phải chú ý nhưng Kỷ Hiểu Nguyệt không còn tâm trạngđể nghe, vì khi nghe thấy “lúc tôi thay quần áo cho cô” của dì Lý, cả người côđã đông cứng lại. Kỷ Hiểu Nguyệt len lén nhìn sang Tề Hạo, nụ cười trên môi anhcàng rõ ràng, có điều lúc nhìn lại cô, ánh mắt anh có chút châm chọc.
Nhânlúc cô ngủ, Tề Hạo cố tình đưa cô đến đây, anh ta đúng là loại người bụng dạkhó lường. Nhớ lại vụ “ảnh nóng” lần trước, không biết lúc cô ngủ, tên biếnthái có làm gì đó không!
Kỷ HiểuNguyệt thầm tức giận trong lòng. Nhưng cũng tinh quái nghĩ: Mấy kẻ từ bé đãsống sung sướng an nhàn như Tề Hạo nhất định không biết nấu cơm đâu nhỉ?
Đợi dìLý đi khỏi, Kỷ Hiểu Nguyệt khen: “Tay nghề nấu ăn của dì Lý giỏi thật, như AnHúc Dương vậy!”
Sau đó,cô thỏa mãn nhìn khuôn mặt vốn đang ấm áp nắng xuân của Tề Hạo lạnh run.
Hây da,tâm trạng vui vẻ, ăn gì cũng thấy ngon!
Sau khicơm no rượu say, Kỷ Hiểu Nguyệt nhất quyết đòi về nhà. Tề Hạo lấy lý do chân KỷHiểu Nguyệt bị thương, đi lại không tiện, kiên quyết từ chối. Thậm chí anh còntuyên bố, nếu Kỷ Hiểu Nguyệt muốn về, cô có thể xem xét đến việc nhảy thẳng từcửa sổ ra ngoài, bởi vì mọi cánh cửa trong nhà chắc chắn sẽ bị khóa. Đươngnhiên, nếu có nhảy lầu thành công cũng không chắc có thể đi ra ngoài, bởi vìquanh đây “non nối non, lầu nối lầu”.
Ngôinhà nằm trên một dải núi non trùng điệp, đường đi quanh eo khúc khuỷu, lúc nàocũng có thể gặp mấy con thú hoang dã... Không đợi Tề Hạo nói xong, Kỷ HiểuNguyệt đã hung hăng ném một cái gối về phía anh.
Sao ôngtrời lại tạo ra một tên biến thái như vậy chứ, a... a… a!
Nhìn rahồ bơi xa xa dưới cửa sổ, Kỷ Hiểu Nguyệt hậm hực nuốt nước bọt, đánh không đánhlại, chạy cũng chạy không thoát, chi bằng cứ “chiến tranh lạnh” với Tề Hạo đếncùng!
Tề Hạođã quá quen với hành động “bạo lực, bất hợp tác” của Kỷ Hiểu Nguyệt nên quyếtđịnh hỗ trợ. Chiều hôm đó anh tự mình mang một chiếc máy tính cấu hình cao đếntrước mặt Kỷ Hiểu Nguyệt.
Máytính? Game?
Kỷ HiểuNguyệt vốn kiên quyết không muốn nhìn thấy trò chơi này nữa, nhưng trong lòngvẫn có chút nghi ngờ.
PhongDiệp Vô Nhai là Tề Hạo?
Tênquái gở đó là Đại Thần?
Mộtngười là Đại Thần mà cô sùng bái, thậm chí còn rất… thích.
Mộtngười là tên biến thái quái gở cô vô cùng căm ghét!
Đúng làkhông thể chấp nhận được, không thể nào chấp nhận dược sự thật này!
TếNguyệt Thanh Thanh đăng nhập, Phong Diệp Vô Nhai quả nhiên đã ở trên mạng đợicô từ lâu.
PhongDiệp Vô Nhai: “Bà xã, cuối cùng em cũng lênmạng rồi!”
TếNguyệt Thanh Thanh nhớ đến khuôn mặt “muốn ăn đòn” của Tề Hạo, sau vài giây dodự, cô lao đến vung đao chém tới tấp. Sau việc Ta Là Một Con Rồng cưỡng hônthành công, kênh Thế Giới lại một lần nữa xôn xao, nhưng lần này không phảicưỡng hôn mà là ly hôn.
TếNguyệt Thanh Thanh kiên quyết đòi ly hôn.
Vừađược bầu chọn là đôi vợ chồng xuất sắc giờ lại ly hôn? Có nội tình gì không?
Hìnhảnh ôm hôn nhau thắm thiết của Tế Nguyệt Thanh Thanh và Phong Diệp Vô Nhai saukhi giành được giải nhất cùng hình ảnh Tế Nguyệt Thanh Thanh mưu sát chồng đềubị những kẻ nhiều chuyện tung lên diễn đàn với tốc độ nhanh chóng mặt, gây nênhiệu ứng tương phản rõ rệt, thu hút vô số người xem.
PhongDiệp Vô Nhai rất bình tĩnh hỏi: “Bà xã, em chắc là mình muốn lyhôn chứ?”
TếNguyệt Thanh Thanh tức giận đáp lại: “Tôi chắc chắn,tôi nhất định và tôi khẳng định”.
Hậu quảcủa việc bốc đồng này là...
Ta LàMột Con Rồng khoái trá dắt cô vợ vừa cưỡng hôn được đến xem một màn cưỡng hônkhác.
KênhThế Giới lại được dịp bùng nổ.
PhongDiệp Vô Nhai và Tế Nguyệt Thanh Thanh đang diễn trò gì vậy? Trước ly hôn, sauđó lại cưỡng hôn. Dĩ nhiên Tế Nguyệt Thanh Thanh thua là cái chắc!
Kỷ HiểuNguyệt giận dữ ném gối về phía cái người đang ngồi trên ghế sô pha vui vẻ lênmạng kia, Tề Hạo ngẩng đầu cười: “Bà xã, sau này em hết đường ly hôn rồi nhé!”
Kỷ HiểuNguyệt muốn đập đầu vào tường quá, cô thề sẽ không bao giờ chơi trò này nữa!
***
Dùngười nào đó có hống hách khiến người khác tức đến phát điên nhưng không thểphủ nhận một điều, thái độ mấy ngày nay của anh ta khá tốt.
Ví dụ,anh ta khá là đứng đắn, trừ việc thỉnh thoảng nhìn cô mờ ám, hay thỉnh thoảngthừa dịp cô không phòng bị, hôn trộm cô một cái, ngoài ra có thể coi như kháquy củ.
Ví dụ,anh ta tự mình xuống bếp, dù chỉ là nấu cháo nhưng lần đầu tiên Tề đại thiếugia xuống bếp vì mình, ít nhiều gì cũng thấy rất hãnh diện.
Ví dụanh ta tự mình dùng thảo dược đặc chế bóp chân cho Hiểu Nguyệt.
Kỷ HiểuNguyệt thấy nghi ngờ động cơ của Tề Hạo, nhất là lúc Tề Hạo bóp chân cho cô,dáng vẻ, ánh mắt chăm chú của anh khiến người ta nghi ngờ, liệu anh có phải tênxấu xa với những chiến tích lẫy lừng trước đây không?
Haylà... Tề Hạo thật sự thích cô?
Khôngthể nào!
Tuyệtđối không thể nào!
Tuyệt,tuyệt, tuyệt đối không thể nào!
Kỷ HiểuNguyệt giữ chặt trái tim đang đập thình thịch, cô cảnh cáo chính mình, khôngthể tin cái tên biến thái này được!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]