Kỷ HiểuNguyệt tức giận quay về phòng, cô vừa ngồi xuống thì nhân viên phục vụ mangquần áo đã được giặt sạch đến. Kỷ Hiểu Nguyệt nhìn bộ quần áo trong tay rồiquay sang nhìn chính mình trong gương, bỗng cô nhớ đến câu “Hoa nhài cắm bãi -gì - đó” của Hoa Hồ Điệp, lại nhớ đến “Lịch sử nhục nhã của phù thủy nhỏ” haingày vừa rồi, lửa giận lại bùng lên bừng bừng.
Đơngiản cô chỉ cần:
“Thoátngã chiến thời bào
Trướcngã cựu thời thượng
Đươngsong lý vân mấn
Đốikính thiếp hoa hàng.” [1]
[1]Những câu thơ trong bài Mộc Lan từ.
Dịch nghĩa:
“Tacởi chiến bào ra
Mặcxiêm áo thường ngày
Vấntóc mây bên cửa sổ,
Tôđiểm nhan sắc trước gương”
Từ hômnay trở đi, cô không phải trốn tránh nữa rồi. Dù sao “Binh đến thì tướng đỡ,nước dâng đất chặn”! Cùng lắm thì đuổi việc chứ gì, nếu anh ta muốn đuổi việc,cô sẽ đòi tiền đền bù. Chẳng phải anh ta đã từng đồng ý sẽ chia lợi nhuận cuốinăm cho cô rồi sao! Kỷ Hiểu Nguyệt tức giận cầm lược chải đầu, nhìn giươngkhông ngừng nghiến răng nghiến lợi.
Nghĩlại, hình như lần đầu gặp tên biến thái xấu xa đó, cô cũng phải trải qua mộtphen hú vía, bắt đầu hoảng sợ, lo lắng và kết thúc là đen đủi, xui xẻo!
Tề Hạođáng ghét!
Nhưngkhuôn mặt đáng ghét đó cứ vương vấn trong đầu cô mãi không chịu biến mất, nụcười của anh ta, ánh mắt của anh khiến cô bối rối. Rất nhanh sau đó, Kỷ Hiểu Nguyệtquyết định chơi game.
ĐạiThần không có ở trên mạng.
TếNguyệt Thanh Thanh cô độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-ly-pk-dai-ca-soi-xam/3124432/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.