Độtnhiên chuông cửa kêu dồn dập, kéo cô tỉnh dậy từ trong giấc ngủ nặng nề.
“Aivậy?” Kỷ Hiểu Nguyệt mắt nhắm mắt mở trong trạng thái lâng lâng đi lại phíacửa.
Kếtquả...
“HiểuNguyệt!” Một vòng ôm ấm áp lập tức khiến Kỷ Hiểu Nguyệt tỉnh cả ngủ nhanh chóngvề với thực tại.
Phảnứng đầu tiên của Kỷ Hiểu Nguyệt là giơ chân tung cước, tiện tay nghiêng ngườidễ dàng quật ngã đối phương còn chưa kịp phòng bị kia xuống đất.
“Á...”
Cùngvới một tiếng kêu thất thanh, Kỷ Hiểu Nguyệt kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn ngườiđàn ông đang ôm bụng gập người rên rỉ:
“An HúcDương? Sao anh lại ở đây?”
Đangnhiệt huyết hưng phấn lại bị đánh bầm dập, tả tơi, An Húc Dương ngước mắt lênnhìn, rồi nhanh chóng nở nụ cười.
Kỷ HiểuNguyệt mặc bồ đồ ngủ hình chú mèo Kitty thật đáng yêu!
Bị cườimỉa mai, Kỷ Hiểu Nguyệt đóng “rầm” cửa lại, vừa tức giận vừa ngượng ngùng.
“HiểuNguyệt”. An Húc Dương nhẹ nhàng gõ cửa. “Mở cửa cho anh được không? Để gặp đượcem, một ngày một đêm anh không ăn, không uống, không ngủ rồi đấy. Vừa xuống máybay là anh chạy đến đây ngay, em nhẫn tâm để anh đứng bên ngoài thế này sao?”
“HiểuNguyệt, anh xin lỗi, vừa rồi anh lỗ mãng quá, nhưng anh có rất nhiều điều muốnnói với em”. An Húc Dương đứng bên ngoài gõ cửa mãi không thôi.
Kỷ HiểuNguyệt vừa vội vàng đánh răng rửa mặt vừa chán nản nhìn đồng hồ treo tường. Mộtgiờ rồi! Cô đã ngủ một mạch đến một giờ chiều! >_
Vộivàng liếc nhìn máy tính, thật may, Phong Diệp Vô Nhai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-ly-pk-dai-ca-soi-xam/3124413/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.