Chương trước
Chương sau
Đêmđộng phòng lại bỏ rơi người ta… Tội danh lớn thật đấy! Tế NguyệtThanh Thanh cảm thấy thập phần xấu hổ. Sự thật đúng là như thế…Nhưng có phải cô cố ý đâu, cô cũng là người bị hại mà! Nhớ tớihành vi xấu xa của Tề Hạo, Kỷ Hiểu Nguyệt lại thấy tức giận, tênđàn ông thô lỗ đó đúng là vận hạn của cô mà!

Támgiờ, nick Phong Diệp Vô Nhai vẫn một màu xám xịt.

Ta LàMột Con Rồng lặng lẽ nói với Tế Nguyệt Thanh Thanh:“Đừngnói với ai là cậu quen mình nhé, mình sợ bị người ta giết lắm”.

TếNguyệt Thanh Thanh: “Vậy lúc cậu chỉ vì mộttấm hồng bao và ít thần dược gì đó mà ép mình lấy Phong Diệp VôNhai, cậu có nghĩ đến việc Tùng Phong Hàn sẽ giết cậu không?”

Ta LàMột Con Rồng tự biết mình đuối lý, vội vàng rời mạng.

Chíngiờ, nick Phong Diệp Vô Nhai vẫn tối đen. Tế Nguyệt Thanh Thanh đứngtrong tòa thành đưa mắt nhìn xa xăm, không dám bước ra ngoài.

Lúcnãy, Kỷ Hiểu Nguyệt có dạo qua diễn đàn xem người khác mắng TếNguyệt Thanh Thanh vô tình vô nghĩa thế nào, rồi vừa đợi Đại Thầnxuất hiện vừa xem tivi.

Trêntivi đang chiếu bộ phim An Húc Dương được mời diễn ở nước ngoài. Đúnglà anh chàng đang rất được hâm mộ, đi đến đâu cũng được rất nhiều fanchào đón. Lúc đứng trên sân khấu, An Húc Dương thường có thói quenhất nhẹ mái tóc dài, mỉm cười với ống kính, dáng vẻ thân thiệnlại đẹp trai khiến không biết bao nhiêu nữ sinh mê mệt.

“Bàihát này dành tặng cho người con gái tôi yêu nhất”. An Húc Dương trên tivi nói xong, tất cả khán thính giả đều ồ lên bất ngờ.

Vô sốthiếu nữ sau phát ngôn đó của anh mà tan nát cõi lòng. An Húc Dươngcó bạn gái rồi sao?!!!

KỷHiểu Nguyệt cùng lúc lập tức bị sặc nước trái cây.

Giọnghát tha thiết đầy lôi cuốn bắt đầu cất lên:

“…Trong lòng anh, em luôn là người con gái đẹp nhất, mỗi nụ cười đềukhiến anh say mê. Từng thói quen xấu, vẻ đẹp của em, đến cái mím môimỗi khi em tức giận, la la ♪ ♪ ♪, trong lòng anh em luôn là đẹp nhất…”

Giaiđiệu quen thuộc khiến Kỷ Hiểu Nguyệt giật mình nhớ lại thời giansáu năm về trước. Dưới ánh trăng, bên gốc liễu, một chàng trai đẹpđẽ ôm đàn ghita hát. Giọng hát của anh như bầu trời thu, trong sángvà tinh khôi. Tiếng hát ấy nhẹ nhàng theo làn gió bay đến trái timngười nghe. Chính vào giây phút ấy, Kỷ Hiểu Nguyệt đã nhìn anh vớiánh mắt khác.

Côthoáng giật mình.

NhưngAn Húc Dương của hiện tại đã không còn ôm đàn ghita nữa. Theo sau anhlà đám paparazzi chuyên săn lùng tin tức về cuộc sống riêng tư. KỷHiểu Nguyệt choàng tỉnh, tự nhủ nhất định phải tránh xa An HúcDương, cô không muốn trở thành “món ngon” của đám phóng viên ấy.

Mườigiờ, Phong Diệp Vô Nhai vẫn chưa đăng nhập. Tế Nguyệt Thanh Thanh bắtđầu mất kiên nhẫn. Vì sao… không có Đại Thần thời gian trôi qua lâuvậy?

Sợ bịđám người đang bức xúc ngoài kia đánh hội đồng, Tế Nguyệt Thanh Thanhkhông dám bước ra khỏi cửa. Cô cứ quanh quẩn trong nhà, sắp xếp đisắp xếp lại các loại hoa, dược thảo và đồ trang trí để giết thờigian.

Mườimột giờ, Phong Diệp Vô Nhai vẫn không chịu đăng nhập.

TếNguyệt Thanh Thanh trong lòng không ngừng gào khóc: “Đại Thần, anh maura đây đi! Nếu không, chưa bị người ta giết thì tôi đã chết vì buồnchán rồi!”

Nhưngmất kiên nhẫn không chỉ có mình Tế Nguyệt Thanh Thanh.

Chỉcòn một tiếng nữa là mười hai giờ đêm, giờ nhiệm vụ bắt đầu, vậymà Phong Diệp Vô Nhai vẫn chưa thấy xuất hiện. Chắc chắn anh bị TếNguyệt Thanh Thanh làm tổn thương rồi! Ôi, Phong Diệp Vô Nhai đángthương!

MăngMọc Sau Mưa, Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn liên tục từng ngườira sức mắng Tế Nguyệt Thanh Thanh. Nội dung là: Ông xã cậu tốt thếnào, đúng là cổ phiếu chất lượng cao, vậy mà cậu lại bạc tình rasao, đã không biết quý trọng thì thôi, còn làm ra cái việc khiến cảngười và thần đều phẫn nộ.

TếNguyệt Thanh Thanh ngoan ngoãn nghiêm khắc tự kiểm điểm bản thân.

ĐạiThần, tôi sai rồi! Anh mau xuất hiện đi! Nếu không tôi sẽ trở thànhtội nhân thiên cổ mất!

Mườihai giờ, cuối cùng tài khoản Phong Diệp Vô Nhai cũng sáng, Tế NguyệtThanh Thanh vội vàng chạy đến:

“Ôngxã, cuối cùng anh cũng lên rồi!”

TếNguyệt Thanh Thanh vừa dứt lời, Đại Thần cũng phải giật mình.

Ôngxã… Cách gọi này xem ra cũng không tệ, Tề Hạo sau giây phút bất ngờ,mỉm cười như một chàng hồ ly. Tế Nguyệt Thanh Thanh nhanh chóng rờimạng, cô lại lần nữa nghiêm khắc tự kiểm điểm.

Chỉtại mấy người Măng Mọc Sau Mưa kia cả tối cứ luôn miệng “ông xã cậu”thế này, “ông xã cậu” thế kia làm cô bị ảnh hưởng lúc nào khôngbiết.

Xấuhổ quá đi mất!!!

Nhưng…kết hôn trong game rồi gọi “ông xã” không phải cũng là chuyện rất bìnhthường sao… cô đỏ mặt gì chứ!

Đểtránh rơi vào tội danh vứt bỏ “ông xã chất lượng cao”, cũng để chứngminh lòng mình không có gì mờ ám, Tế Nguyệt Thanh Thanh khổ sở lênmạng, nói hết những lời chưa kịp nói:

“Nếuanh không lên, dù em không bị người ta giết, chắc cũng buồn mà chếtmất! Không phải em cố ý bỏ lại anh trong đêm động phòng đâu, tại embị một tên biến thái quấy rối, không thể không out được!”

PhongDiệp Vô Nhai ngồi trước màn hình máy tính mặt mày tối sầm lại.

Em cóbiết không? Cái tên biến thái đó, chính là ông xã em đấy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.