Chương trước
Chương sau
TếNguyệt Thanh Thanh vừa mới đánh xong một con Boss, rời khỏi phụ bản[1],lập tức nhìn thấy một công tử áo trắng đang nhẹ nhàng đi đến.

[1]Phụ bản là một trong những yếu tố quan trọng không thể thiếu trongtrò chơi. Những kinh nghiệm phong phú, những phẩm vật quý giá, kịchbản và cách chơi đa dạng đều có trong hệ thống phụ bản của tròchơi.

Ngườinày mặc áo trắng, tay cầm thanh Ngọc Tiêu phỉ thúy, được trang tríbằng dải tua rua màu vàng nhạt, phía sau một làn linh khí lay độngtheo từng chuyển động của cơ thể, cả người anh ta toát lên thân khínhư tiên giáng trần. Cái tên anh ta cũng thật thi vị: Tùng Phong Hàn.Nghe mới quen thuộc làm sao!

“Lãnhlãnh thất huyền thượng

Tĩnhthính tùng phong hàn”[2]

[2]Đây là hai câu thơ trong bài Thính đàn cầm của nhà thơ đời Đường LưuTrường Khanh. Nghĩa thơ là: Trên bảy dây đàn cầm lạnh lẽo, thoảng nghecó tiếng gió lạnh trên hàng thông.

Mộtcái tên đậm chất thơ!

TếNguyệt Thanh Thanh không thể không chú ý, cô phát hiện trên thắt lưngđối phương có gắn một chiếc vòng phỉ thúy Phượng Huyết Linh Lung,món đồ này trước đây Tế Nguyệt Thanh Thanh đã từng nghe qua, nó cóthể gia tăng khả năng tấn công và phòng ngự lên 50%.

Chỉcần nhìn trang bị cũng biết đây chính là nhân vật phiên bản giớihạn.

Khôngngờ nhân vật đặc biệt đầu tiên, thiên hạ đệ nhất mỹ nam lại bị côbắt gặp! Đúng là may mắn, vô cùng may mắn! Xin hỏi vị đại hiệp đây,anh đã mua mất bao nhiêu đĩa CD vậy?

TếNguyệt Thanh Thanh nhìn ngắm chán chê, đang định bỏ đi, nào ngờ đốiphương cất tiếng gọi:

“TếNguyệt Thanh Thanh”.

Hả?Tìm cô sao? Tế Nguyệt Thanh Thanh quay lại đánh giá kỹ đối phương lầnnữa.

TếNguyệt Thanh Thanh: “Anh tìm tôi sao?”

TùngPhong Hàn: “Cuối cùng anh cũng tìm được em!”

TếNguyệt Thanh Thanh: “?”

TùngPhong Hàn: “Là anh, A Tước đây”.

***

Hômnay, tâm trạng Hoa Hồ Điệp lâng lâng bay bổng. Tổng giám đốc muốn gặpanh chàng. Ôi trời ơi! Tề Hạo muốn gặp anh chàng, hạnh phúc quá đimất!

Hoa HồĐiệp mặc bộ quần áo màu hồng, sung sướng “trôi” vào phòng làm việc,rồi trước ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, anh chàng lại “trôi”xuống tầng với vẻ mặt đặc biệt si mê, cho đến khi đụng phải một“chướng ngại vật”.

“Nóimau, đệ nhất mĩ nam tử rốt cuộc là thế nào?” Kỷ Hiểu Nguyệt lạnhlùng lườm anh chàng đang “lên cơn háo sắc” Hoa Hồ Điệp, trong lòngthầm khinh thường thậm tệ.

Hoa HồĐiệp vội vàng chạy lại che miệng cô nàng, quay đầu nhìn quanh. Sau khichắc chắn không có ai để ý mới kéo Kỷ Hiểu Nguyệt ra góc cầu thang.

“Suỵt…nhỏ tiếng thôi”. Tên Hoa Hồ Điệp này đúng là có tật giật mình.

“Sợrồi hả? Nếu không thành thật khai báo, mình sẽ đi tìm Tổng giám đốcvĩ đại trong lòng cậu để nói chuyện đấy. Đúng lúc dạo này mìnhđang rất rãnh rỗi!” Kỷ Hiểu Nguyệt cười tươi như hoa, còn anh chàngHoa Hồ Điệp đang khóc thét trong lòng, cô nàng này rõ ràng đang uyhiếp mình mà.

“Mìnhkhai! Mình khai hết, được chưa?”

Thìra, An Húc Dương đã đến nhờ Hoa Hồ Điệp kiếm cách tìm Kỷ HiểuNguyệt trong game. Nếu bắt đầu luyện cấp từ tân thủ, cùng với lịchtrình công việc bận rộn, không biết bao giờ An Húc Dương mới ra đượckhỏi Tân Thủ Thôn. Hơn nữa, anh cũng chưa chơi game online bao giờ, độngtác rất gượng gạo, muốn học cũng không phải chuyện một sớm mộtchiều.

Sau đóHoa Hồ Điệp buột miệng, trừ phi không cần qua Tân Thủ Thôn mà đượcthăng cấp thẳng, nếu không e là An Húc Dương sẽ chẳng có cơ hội tiếpcận Tế Nguyệt Thanh Thanh, thậm chí chưa tiếp cận đã chết rồi. LộTùng Kim Dạ Bạch là một bài học xương máu, tốt nhất không nên giẫmlên vết xe đổ ấy.

An HúcDương nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng hỏi Hoa Hồ Điệp ba vấn đề.

Thứnhất: Anh chàng có muốn lập công trạng không?

Thứhai: Anh chàng có muốn tạo cơ hội tiếp cận Tề Hạo không?

Thứba: Anh chàng có muốn trở thành một người không hề tầm thường trongmắt Tề Hạo không?

Hoa HồĐiệp nghe xong nhanh chóng phát điên.

Dự ánGiáng sinh được Hoa Hồ Điệp điên cuồng lên kế hoạch, cuối cùng cũngđược đưa ra thị trường.

KỷHiểu Nguyệt nghĩ ngợi: “Anh ta không sợ bị đuổi giết sao?”

Từtrước đến giờ không có ai dám khẳng định người “đẹp mã” sẽ không bịđuổi đánh.

Hoa HồĐiệp tỏ ra đắc ý: “Yên tâm đi! Lần này chắc chắn không có ai dámgiết cậu ta đâu. Mình giới thiệu cậu ta gia nhập Ngạo Tuyết ThầnVực, bang phái lớn nhất game Chân Linh Thần Giới, ba vị bang chủ aicũng nổi danh trên bảng xếp hạng. Tam bang chủ Lãnh Huyết Vô Kỵ làbạn cũ của mình, cậu ta vừa nghe nói đây là nhân vật phiên bản giớihạn thì lập tức đồng ý cho A Tước gia nhập bang phái, đã vậy cònđể cho Tùng Phong Hàn làm Đường chủ của một gia tộc nữa. Cậu thấysao, hãnh diện chứ? Yên tâm đi, bây giờ có người nâng đỡ, không ai dámtìm Tùng Phong Hàn gây khó dễ nữa đâu!”

Hoa HồĐiệp vừa dứt lời đã thấy trong ánh mắt của Kỷ Hiểu Nguyệt có tiasáng khác thường. Thôi xong, trúng kế rồi! Kỷ Hiểu Nguyệt đâu có lolắng cho An Húc Dương, chắc chắn cô nàng thích nhìn An Húc Dương bịngười ta đuổi giết.

Hoa HồĐiệp vội chuyển chủ đề.

“Này…thật ra cậu cũng đừng nên trách A Tước, cậu ta cũng chỉ hết lòng vìcậu thôi. Ý tưởng là do cậu ta nghĩ ra, nhưng để tìm được tấm thẻđặc biệt, cậu ta đã phải mua mười nghìn đĩa CD đấy! Cậu tính xem,mười nghìn đĩa! Tấm lòng này trời cao có thể làm chứng. Ôi, thậtcảm đống biết bao! Cậu tha thứ cho cậu ta đi!”

Mườinghìn chiếc đĩa CD… anh ta điên thật rồi!

(HoaHồ Điệp thầm nghĩ: “Ngàn vạn lần đừng cho Hiểu Nguyệt biết tôi đã“xâu xé” những tấm thẻ cào gia tăng kinh nghiệm của An Húc Dương!”)

***

AnHúc Dương rất bận rộn, việc này ai cũng biết, ngay cả buổi hòa nhạc“Cặp đôi vàng” cùng Phong Tín Nhi vốn đã được lên kế hoạch từ trướccũng bị hủy bỏ, trở thành buổi biểu diễn riêng của Phong Tín Nhi.Ấy vậy mà anh vẫn có thời gian lên mạng.

KỷHiểu Nguyệt là người rất biết sắp xếp thời gian, hàng ngày trướcmười giờ bao giờ cũng hoàn thành hết mọi công việc được giao, sau đóđàng hoàng lên mạng. Làm việc và chơi game, cô không hề bỏ lỡ mộtcái nào. Còn An Húc Dương dù bận đến mấy cũng đúng mười giờ sánghàng ngày lên mạng tìm Tế Nguyệt Thanh Thanh.

Lầnđầu tiên, Tùng Phong Hàn xuất hiện trước mặt mọi người, anh đã khiếntất cả lóa mắt. Nhân vật phiên bản giới hạn đúng là khác thường!Măng Mọc Sau Mưa đã từng nhiều lần đề nghị anh gia nhập Bang KhôngTưởng nhưng Tùng Phong Hàn đều lịch sự từ chối. Theo như lời anh, gianhập bang phái nào không quan trọng, quan trọng là được ở cùng TếNguyệt Thanh Thanh. Tế Nguyệt muốn anh làm gì, anh sẽ làm như vậy.

Ôi,cảm động quá đi mất! Sau màn cảm động đó, Măng Mọc Sau Mưa vội chạyđi tìm Tế Nguyệt Thanh Thanh, nhưng Tế Nguyệt Thanh Thanh khẳng khái chobiết: Những vấn đề bang phái không liên quan đến cô. Măng Mọc Sau Mưanhận được câu trả lời này đành ủ rũ quay về.

BánhTrôi Tròn Tròn và Tiểu Đậu Tử thấy vậy liền an ủi Măng Mọc Sau Mưatrong kênh Riêng Tư:

“Đừngnóng vội, đừng nóng vội, vẫn còn cơ hội mà, đợi Phong Diệp Vô Nhaiquay về, bọn mình lại đi an ủi “linh hồn chịu tổn thương” Tùng PhongHàn, lúc đó việc thu phục mĩ nam dễ như trở bàn tay!”

MăngMọc Sau Mưa nghĩ ngợi hồi lâu. Cũng đúng! Vậy cứ nên yên tĩnh chờđợi cơ hội thì hơn!

Làmngười ai chẳng yêu, chẳng tiếc cái đẹp, thế nên thái độ của mọingười đối với một nhân vật đặc biệt như Tùng Phong Hàn quả là baodung, quảng đại chưa từng thấy.

Ngườimới ấy mà, kỹ thuật có kém một chút cũng không sao.

Ngườimới ấy mà, đi đứng có kém một chút cũng không sao.

Ngườimới ấy mà, bị chết trong nháy mắt cũng là chuyện bình thường.

Ngườimới ấy mà, dĩ nhiên không vào được những phụ bản cấp độ cao rồi.

Cuốicùng Tế Nguyệt Thanh Thanh không thể chịu nổi:

“Vớitrình độ của Tùng Phong Hàn, anh ta chỉ có thể vào được phụ bản sơđẳng nhất thôi”.

MăngMọc Sau Mưa (vô cùng nghĩa hiệp): “Sao lại gọilà “sơ đẳng” được? Tế Nguyệt, cậu đúng là không biết thương hoa tiếcngọc gì cả, phải nói là phụ bản bình thường”.

Nóithế có khác gì nhau? Tế Nguyệt Thanh Thanh nhìn trời ai oán.

TiểuĐậu Tử: “Măng à, cậu không nên dùng “thương hoatiếc ngọc”, câu đấy miêu tả con gái thôi.”

MăngMọc Sau Mưa: “Tập trung đến ý nghĩa tinh thần đi!”

BánhTrôi Tròn Tròn: “…”

TếNguyệt Thanh Thanh: “Mình không đi đâu, các cậu đi đi”.

TùngPhong Hàn: “Tế Nguyệt không đi, tôi cũng không đi”.

MăngMọc Sau Mưa: “Tế Nguyệt, cậu muốn độc chiếm mĩnam sao?”

TếNguyệt Thanh Thanh lại không biết nói gì.

BánhTrôi Tròn Tròn: “Tế Nguyệt và Đại Thần quen đánh phụbản Anh Hùng rồi, tất nhiên sẽ không để ý đến loại phụ bản bìnhthường âu cũng dễ hiểu. Nhưng bọn mình không thể không hướng dẫnngười chơi mới, làm như vậy không có nghĩa khí chút nào. Hay thế nàyđi, bọn mình PK một trận, ai thắng thì nghe người đó, thế nào?”

TếNguyệt Thanh Thanh không có hứng thú PK vì mấy việc như thế này, nhưngkhông đợi cô trả lời, Măng Mọc Sau Mưa đã nhanh tay chọn hình thức PK,là ba đánh một!

TếNguyệt Thanh Thanh (nổi giận): “Có nhầm không đấy? Bacậu cùng đánh sao?”

Nếulà trước đây, Tế Nguyệt Thanh Thanh đấu với cả ba không thành vấn đề.Nhưng ba tháng vừa qua, Tế Nguyệt Thanh Thanh không thể lên mạng, trongkhi cấp độ của cả ba đã tăng lên vùn vụt, đứng trong hàng ngũ Tiêncấp rồi. Nếu là một đấu một, thậm chí là một đấu hai, thì vớitrình độ và thao tác của Tế Nguyệt Thanh Thanh còn có thể thắngđược, chứ ba đấu một thì… kết quả thật khó nói.

TiểuĐậu Tử: “Đúng vậy, bọn mình đứngcùng một chiến tuyến, Tế Nguyệt, cậu đồng ý đi!”

TếNguyệt Thanh Thanh rơi vào im lặng, đúng là “hổ xuống đồng bằng bịchó nhà bắt nạt”! Cô bỗng cảm thấy những tháng ngày đi chung vớiĐại Thần mới tươi đẹp biết bao!

PhongDiệp Vô Nhai, anh chết ở đâu rồi!

Tronggiây lát, Tế Nguyệt Thanh Thanh có suy nghĩ muốn tự sát.

TùngPhong Hàn: “Thôi đừng đánh nữa, để tôixem mấy bạn chơi cũng được!”

MăngMọc Sau Mưa: “Tiểu Thanh Thanh, cậu thấy chưa, TiểuHàn Hàn người ta quan tâm cậu chưa kìa!”

TiểuThanh Thanh và Tiểu Hàn Hàn…

TếNguyệt Thanh Thanh nổi điên: “Mình đồng ý, được chưa?”

Đếnlúc đó các cậu đừng có mà hối hận đấy!

Cònchưa PK nhưng kết quả đã rõ: không phải Tế Nguyệt Thanh Thanh chếttrận mà là bị Măng Mọc Sau Mưa làm cho tức chết.

NhưngMăng Mọc Sau Mưa nhanh chóng hiểu vì sao Tế Nguyệt Thanh Thanh thà chếtchứ không chịu vào phụ bản với Tùng Phong Hàn.

Ngườimới ấy mà, kỹ thuật có kém một chút cũng không sao, nhưng đừng đánhngười trong nhà chứ!

Ngườimới ấy mà, đi đứng có kém một chút cũng không sao, nhưng đừng đứngchặn đường vào giây phút quan trọng chứ!

Ngườimới ấy mà, bị chết trong nháy mắt cũng là chuyện bình thường, nhưngnếu vừa hồi sinh lại chết ngay thì…

Thậtra Tùng Phong Hàn đã rất cố gắng, nhưng muốn tiến bộ đều phải trảgiá đắt bằng máu.

Lầnnày, lại tiến vào một phụ bản mới, Tế Nguyệt Thanh Thanh thận trọngchọn một cửa thật đơn giản, Tùng Phong Hàn cũng cẩn thận đi theophía sau, cố gắng không để mình trở thành mục tiêu của kẻ địch.Đáng tiếc, lúc đi lên thang trời, An Húc Dương ngáp một cái, TùngPhong Hàn tự nhiên lao thẳng xuống vách đá đen ngòm, chết ngay tạichỗ.

[TổĐội] Măng Mọc Sau Mưa (không thể tin vào mắt mình): “Anhta lại làm sao vậy?”

[TổĐội] Bánh Trôi Tròn Tròn: “Nếu mình không nhìnnhầm thì… anh ta ngã chết”.

[TổĐội] Tiểu Đậu Tử: “Mình làm chứng, là anh ta tự sátđấy”.

Phíatrước không có kẻ địch, đằng sau không ai đuổi theo, “Tùng đại hiệp”lại tự ngã xuống vực chết, đúng là thần kỳ!

Trênmàn hình, Tùng Phong Hàn đã quay về thành hồi sinh.

KỷHiểu Nguyệt run rẩy nhìn cột kinh nghiệm tăng lên với tốc độ ốc sênmấy ngày nay, không nói gì, ngẩng đầu nhìn trời cao oán thán.

Đếnkhi Tùng Phong Hàn quay lại đội ngũ, bốn người bọn họ đã đánh xongBoss đi ra. Không phải bọn họ làm việc hiệu quả, mà là sự thật phụbản này rất đơn giản, chỉ phù hợp với cấp độ của Tùng Phong Hànthôi.

[TổĐội] Tiểu Đậu Tử: “Anh không sao chứ?”

Ý củaTiểu Đậu Tử là, trong một tiếng đồng hồ mà Tùng Phong Hàn đã bịchết đến ba lần, còn bị giáng một cấp. Thành tích của Tùng PhongHàn cũng rất đáng nể, trong hai ngày bị giáng xuống ba cấp… Chỉkhác ở chỗ, lúc trước anh bị người ta giết, còn lần này là tựsát, đã vậy cách tự sát còn rất – gì – đó!

[RiêngTư] Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Bên chỗ anh giờ làhai giờ sáng phải không? Mau đi ngủ đi!”

Nếuanh ta không nghe lời mà rời mạng, có lẽ Tế Nguyệt Thanh Thanh sẽnhất thời lỡ tay giết chết Tùng Phong Hàn mất.

Câunói của Kỷ Hiểu Nguyệt khiến An Húc Dương cực kỳ kích động, chàngtân thủ Tùng Phong Hàn không kịp chuyển đổi hình thức tán gẫu đãgửi thẳng lên kênh Tổ Đội:

[TổĐội] Tùng Phong Hàn: “Anh có thể hiểu là em đang quan tâmanh không?”

[TổĐội] Tiểu Đậu Tử: “..Có thể..”

[TổĐội] Tùng Phong Hàn: “Xin lỗi, gửi nhầm kênh!”

[TổĐội] Măng Mọc Sau Mưa: “>_

[TổĐội] Bánh Trôi Tròn Tròn: “@_@ | | | | |…”

[RiêngTư] Tế Nguyệt Thanh Thanh: “…”

Cuốicùng Tùng Phong Hàn cũng rời mạng.

[TổĐội] Măng Mọc Sau Mưa: “Ôi trời ơi, may là anh ta không gia nhập bangmình, nếu không bang phái sẽ bị hủy hoại trong chốc lát mất!”

[TổĐội] Tiểu Đậu Tử: “Mình bắt đầu thấy nhớ Phong Diệp Vô Nhai”.

[TổĐội] Bánh Trôi Tròn Tròn: “Mình cũng vậy!”

[TổĐội] Tế Nguyệt Thanh Thanh: …
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.