Trong khi tất cả mọi người đang nhìn anh, thậm chí cóngười còn hận không thể nhảy ra ôm lấy anh thì có một người đang cố trốn tránh,việc này nói lên điều gì? Ánh mắt Tề Hạo chợt lóe lên, khóe môi hơi nhếch, nỗibuồn bực trong lòng bỗng không cánh mà bay, mọi việc hình như đã rõ ràng. TềHạo nở một nụ cười như có như không, ánh mắt lạnh lùng từ từ chuyển động. Ở gócbên này, Hoa Hồ Điệp đang si mê nhìn anh. Phút chốc, tâm trạng của Tề Hạo bỗngtốt hẳn lên, anh gật đầu nói:
“Tốtlắm!”
Rồinhanh chóng xoay người bỏ đi.
Hoa HồĐiệp như hóa đá. Ánh mắt say mê dõi theo Tề Hạo đã đi khỏi một đoạn rất xa.Cùng lúc đó trong văn phòng vang lên những tiếng thở dài.
“Mìnhtưởng Tổng giám đốc sẽ hỏi mấy vấn đề công việc, làm mình chuẩn bị hết cả buổisáng!”
“Ôitrời ơi! Uổng phí bộ cánh đặt may giới hạn của tôi!” Nửa câu thoại phía sau là:Tổng giám đốc thậm chí không dừng mắt lại chỗ cô một giây nào.
…
Trongkhi mọi người đang kêu ca than thở, nuối tiếc vì thời gian xuất hiện của Tổnggiám đốc quá ngắn ngủi, Hoa Hồ Điệp bỗng hét lên một tiếng chói tai.
“A a aa a a a… Tổng giám đốc nói chuyện với mình!” Hoa Hồ Điệp hoa chân múa tay vuisướng chạy tới trước mặt Kỷ Hiểu Nguyệt.
“Cậu cónghe thấy không, cậu có nghe thấy không! Tổng giám đốc chỉ nói chuyện với mộtmình mình! Anh ấy nói “Tốt lắm”! Anh ấy khen ngợi mình! Trời ơi, mình hạnh phúcchết mất!”
Tiếngthét chói tai của Hoa Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-ly-pk-dai-ca-soi-xam/3124320/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.