Lục Thiên Khải dịu dàng vuốt lưng cho cô.
"Được rồi ! Không sao nữa rồi đừng có khóc nữa."
"Ừ!"
"Chút nữa ăn nhiều chút biết không?"
" Anh phải đền cà - rem cho em ."
"Được được anh đền cho em ."
"Em muốn ăn socola."
"Được ."
"Ăn cả dâu nữa."
"Được mà."
Lục Thiên Khải vỗ về đẩy cô ra rồi tiến tới hôn cô. Khuôn mặt cô đỏ ửng vì vừa rồi khóc bù lu bù lại bị anh hôn bất ngờ.
Lúc anh muốn tiến xa hơn thì bên ngoài có người gõ cửa phòng.
"Thưa ngài đồ ăn của ngài đã xong."
Lục Thiên Khải tiếc nuối buông cô ra dù sao thì vợ con cũng đói từ trưa đến giờ rồi.
"Chút nữa chúng ta tiếp tục được không?"
Mạc Chỉ Nhược xấu hổ quay mặt đi ập ừ "Ừ" tiếng. Lục Thiên Khải mới chịu rời đi.
Sau bữa ăn Mạc Chỉ Nhược mới sờ với điện thoại không ngoài dự án hơn ba mươi cuộc gọi lỡ. Mạc Chỉ Nhược rụt rè ấn nút gọi ngay lập tức bên kia truyền lại tiếng hét.
"Mạc Chỉ Nhược ruốc cuộc em đi đâu thế hả?"
"Chị Yến Tử em em vừa gặp lại chồng mình."
"Cái gì tên khốn đó bắt được em rồi sao? Em ở đâu chị đến cứu em."
"Không không phải tối nay em sẽ ngủ lại anh ấy mai em sẽ về!"
"Thôi được rồi ! Có gì phải gọi cho chị ngay."
"Dạ."-Mạc Chỉ Nhược vừa tắt máy thấy Lục Thiên Khải đã quay lại.
"Em gọi cho ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-ly-muon-bo-tron/3589287/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.