Anh vừa bước tới người phụ nữ đó dùng ánh mắt rò xét anh đáng giá từ trên xuống dưới.
"Cậu Lục tôi là mẹ đẻ của Chỉ Nhược."- người phụ nữa lên tiếng trước.
"Chuyện giữa tôi và con bé có rất nhiều thứ không thể nói ra nhưng dù sao tôi nghĩ mình cũng lên gặp cậu một lần . Như cậu biết đó Lưu Tiến Thành là em trai tôi, chúng tôi nợ con bé rất nhiều thứ nhưng chúng vẫn mong bản thân thấy con bé trong bộ váy cưới."- Lưu Xuyên Chi ngập ngừng nhìn nói. Bà biết bản thân đột ngột như vậy không lên nhưng bà đã bỏ lỡ rất nhiều thứ trong cuộc đời con gái mình.
Trước sự việc bất ngờ Lục Thiên Khải vẫn im lặng không nói gì. Lưu Tiến Thành bỗng nhiên lên tiếng .
"Lục thiếu gia cậu có thể cho tôi hai tấm vé vào không . Cứ xếp tôi vào góc khuất nào đó để con bé không thấy là được tôi thự sự muốn nhìn thấy con bé."
Lục Thiên Khải vẫn không nói gì càng không thể hiện bất kỳ biểu cảm nào. Anh chỉ lặng lẽ đứng dậy rời đi không hai người câu trả lời nào.
Buổi đêm khi anh nằm cạnh cô dáng vẻ ngủ cô giống con tôm luộc cuộn tròn ôm bụng mình rõ rằng là cô rất trân trọng đứa trẻ nhưng việc gì đã khiến cô không muốn mẹ và cậu mình xuất hiện trong ngày trọng đại của mình. Có rất nhiều điều anh muốn biết nhưng lại không dám tìm hiểu . Cuối cùng trước tối hôn lễ anh giử thiệp mời cho hai người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-ly-muon-bo-tron/3589282/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.