"Tôi sẽ uống thuốc anh không cần lo lắng quá đâu."-Mạc Chỉ Nhược thản nhiên nói. Còn chưa kịp bóc tiếp anh bước tới lấy khỏi tay cô.
"Ăn sáng trước đi rồi hãy uống. Tôi gọi cháo cho cô. Tôi có cuộc họp vào buổi chiều cô ăn rồi hay uống, tối tôi liên lạc lại."-Lục Thiên Khải đem hộp thuốc để lại chỗ cũ chỉ tay ra bàn trà đối điện . Sau đó quay lại nhìn cô trên da trắng nổi vệt đỏ ửng rất rõ nét.
Lục Thiên Khải rời đi Mạc Chỉ Nhược vẫn cảm thấy mệt cô không ngờ rằng chuyện đó lại mất sức đến vậy nhìn bát cháo cô chả muốn ăn chút nào. Sao trong lòng lại có chút khó chịu thế này .500 tr không phải rất có lãi rồi sao nhưng mà có lẽ sẽ không gặp lại vì người đó đã nói không muốn có rắc rối gì sau khi kết thúc mà!
Cô lại với lấy hộp thuốc bóc nốt rồi thả vào miệng uống một ngụm nước rồi vơ lấy quần áo của mình lảo đảo rời đi. Khi trở về cô rất mệt mỏi liền ngã lên giường trên đường cô đã nhắn tin xin nghỉ vì vậy cô co mình lại ngủ tiếp.
Không biết ngủ bao lâu cô bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại. Cô không có sức nhìn số liền bật nghe.
"Alo."
" Giọng em sao vậy? Vẫn khó chịu ở đâu sao?"- nghe giọng nói bên kia khiến cô chút giật mình.
"Em đã ăn gì chưa?"
"Tôi không có đói!"
"Em đang ở đâu?"
"Ở nhà .."-Mạc Chỉ Nhược chưa kịp nói hết bên kia truyền tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-ly-muon-bo-tron/3589274/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.