Chương trước
Chương sau
Không muốn a.

Cậu trai bồi bàn đứng bên cạnh thoáng ngơ ngác khi nhìn sang bên cạnh, cô gái này bị sao vậy a. Bộ dáng kinh hoàng như nhìn trúng phải quỷ dữ vậy, cậu khẽ chau mày trông theo đường nhìn của cô,

Phía trước, một chàng trai với thân hình tao nhã đầy phong độ đang từ tốn bước vào bữa tiệc của giới thượng lưu cao quý, khoác lên mình bộ quần áo được cắt may tinh tế, từng sợi chỉ , chiếc cúc hay một thứ gì đó dính trên con người này nhìn sơ qua cũng đủ biết là cực kỳ đắt tiền. Sẽ không một ai không nhận ra hắn.

Siêu mẫu nổi tiếng thế giới, gương mặt đại diện cho hãng thời trang danh giá nhất nhì nước Giorgio Armani. Tại sao siêu mẫu lại xuất hiện ở đây, bữa tiệc chỉ dành riêng cho các ông vua bà hoàng thời thượng của chốn thương trường nước Pháp, đột nhiên lại lòi ra một anh chàng siêu mẫu tuấn dật như thế, phải chăng là có tiết mục đặc biệt.

Siêu mẫu nổi tiếng thế giới, gương mặt đại diện cho hãng thời trang danh giá nhất nhì nước Giorgio Armani. Tại sao siêu mẫu lại xuất hiện ở đây, bữa tiệc chỉ dành riêng cho các ông vua bà hoàng thời thượng của chốn thương trường nước Pháp, đột nhiên lại lòi ra một anh chàng siêu mẫu tuấn dật như thế, phải chăng là có tiết mục đặc biệt.

Phải a, là một tiết mục chỉ mình hắn mới biết. Ngôn Thầm Hạo không quan tâm ngày mai mình sẽ được lên báo với hàng ngàn cái title kiểu xoắn xít gì đó, hắn cũng không quan tâm đến những ánh nhìn nham nhở của các quý ông quý bà xung quanh, thứ duy nhất mà hắn để ý đến lúc này chỉ có một thứ mà thôi.

Cô gái với khuôn mặt tuyệt luân xinh đẹp đã cướp mất hồn phách của hắn ngay chỉ mới vừa gặp mặt, cũng là cô gái to gan dám mắng chửi hắn, dùng bạo lực với hắn, quá đáng hơn nữa chính là luôn miệng gọi hắn Trâu thối này nọ. Thật sự là đáng phạt

" Trâu.. trâu thối ??" Tô Diệp thật không dám tin vào mắt của mình, cô thậm chí còn làm quá, vươn tay dụi dụi mắt . Đích xác là hắn, không thể nào mà nhầm được. Ly rượu trên tay bởi vì hoảng loạn mà rơi xuống đất vỡ tan tành. Tô Diệp kinh hãi lùi từng bước ra phía sau, trong đầu cô hiện tại chỉ có một suy nghĩ tồn đọng duy nhất, đó chính là...

Bỏ chạy.



Lần này đã thôi chần chừ suy nghĩ như lần trước ở đại lộ Champ Elyees, trước hàng ngàn con mắt ngơ ngẩn của mọi người trong bữa tiệc. Tô Diệp xoay người liều mạng chạy. Cô mặc kệ, cô mặc kệ tất thảy, cô không thể bị hắn tóm được a, không thể a....

Nhoáng một cái, bữa tiệc xa hoa vốn đang vui vẻ bỗng trở nên hỗn loạn bởi vì một cô gái, Tô Diệp cố gắng lách mình chạy về phía cửa, cô không dám ngoái lại, cũng không cho mình một giây dừng chân. Cô sợ là hắn đã sát ngay sau lưng, cô sợ sự đụng chạm cháy bỏng của con người đó. Nó cứ từng chút, từng chút một cuốn hút xúc giác của cô. Thật kinh khủng làm sao.

Nhưng mọi chuyện lại không hề giống như suy nghĩ của Tô Diệp , Ngôn Thần Hạo vốn chẳng hề đuổi theo cô, chỉ đứng một chỗ nhìn cô phá loạn bữa tiệc. Cho tới khi cô thành công chạy ra khỏi tòa nhà, hắn lúc này mới nhẹ nhàng nở một nụ cười so với ác quỷ còn muốn xấu xa hơn.

" Fufufu , cùng trở lại garaa nào, hồ ly của ta "

Trời thật lạnh, đêm nay Paris thật khó chịu, cứ như là thời tiết đang giận dỗi với màn đêm vậy. Tô Diệp bặm môi chạy ra khỏi tòa nhà một đường thẳng xuống garaa. Lúc này đã không còn thời gian thở gấp nữa, cô chân dài chân ngắn đi đến khu A tìm xe của mình, thật dễ dàng nhìn ra chiếc xe rẻ tiền của cô giữa hàng ngàn chiếc xe hạng sang bên cạnh a. Rút chìa khóa từ trong túi áo ra, Cô lúc này mới phát hiện bàn tay của mình cực độ run rẩy, cái gì thế này?? Cô giống như là đang sợ hãi vậy. Ha ha, quả thật là ngu ngốc.

Phải mất tới vài giây, Tô Diệp mới thành công mở được cửa xe, hừ, chưa bao giờ cô có cảm giác muốn tống cổ chiếc Toyota của mình vào bãi phế liệu như lúc này, nhưng kinh hoàng hơn điều này chính là, cánh cửa xe chỉ vừa mới hé ra được một chút liền tức khắc bị đóng Sầm lại bởi vì một cánh tay, vươn lên từ sau lưng của cô.

Tuy không có quay đầu nhưng cô có thể tường tận cảm nhận được thân nhiệt nóng hầm hập của một vật thể sống đằng sau lưng cô kia. Toàn thân đã bắt đầu có dấu hiệu muốn đông cứng, Tô Diệp thật sự là muốn thét lên ngay khi người nọ ghé vào tai cô trầm giọng.

" Kết thúc trò đuổi bắt ở đây được chưa, tiểu hồ ly "

Cô thề là hắn đang nở nụ cười nửa miệng ngạo mạn. Phải làm sao đây, cô phải làm gì đây. MỘc Lam cứu tớ aaaaaaa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.