Editor: Uyên Quyển
Beta: Lệ Cung Chủ
Vừa thấy tướng lãnh dẫn đầu, Địch Tiểu Hầu kinh hãi, tướng lãnh cũng kinh hãi.
“Tiểu thúc thúc!”
“Con sên!”
Hai người đều chạy nhào về phía trước, mặc kệ quan binh chung quanh sợ hãi, gắt gao ôm nhau, vừa cười vừa khiêu (nhảy). Tướng lãnh ghé vào bên tai Địch Tiểu Hầu, nghiến răng nghiến lợi thấp giọng nói: “Không được tái kêu biệt hiệu kia của ta!”
“Hảo hảo hảo, không gọi sẽ không gọi. Bất quá có chỗ gì hay cho tiểu thúc thúc a?” Địch Tiểu Hầu cười tủm tỉm. Nguyên lai nhà người nọ là thế giao (mấy đời thân nhau) với nhà hắn, tên Nghiêm Huyên, ấn theo bối phận gọi hắn là thúc thúc. Trên thực tế tuổi cùng hắn không sai biệt lắm, từ nhỏ chơi đùa với nhau, sau này lớn lên cũng vì ngưu tầm ngưu, mã tầm mã mà thường thường tụ tập cùng nhau, bởi vì tiểu tử này khi còn bé nước mũi thường chảy ra thành hai dòng nước dài, cho nên Địch Tiểu Hầu gọi hắn con sên. Biệt hiệu này đã lâu không nhắc tới, hiện tại nhắc lại, Địch Tiểu Hầu lại cảm thấy thân thiết.
Nghiêm Huyên mặt suy sụp, chỉ biết gặp người này không phải chuyện tốt.”Ngươi nghĩ muốn cái gì còn không phải chỉ cần một câu, cho dù ta dám không cho, cha ta cũng sẽ khẳng khái hào phóng, ngươi lo lắng cái gì.”
“Đúng là vậy, bây giờ còn chưa nghĩ ra muốn cái gì từ ngươi, trước cho ngươi nợ đó, về sau nói tiếp” Địch Tiểu Hầu một điểm cũng không lo lắng.
“Hảo” Nghiêm Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hau-gia-ngo-long-ki/2973049/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.