Editor: Uyên Quyển
Từ đó về sau hễ cách mấy ngày Long Ẩn liền một mình đi ra ngoài một lần. Địch Tiểu Hầu vô cùng kỳ quái, ẩn ẩn cảm giác bất an. Hôm nay sau khi Long Ẩn rời khỏi, hắn liền cầu khẩn Tiểu Trư dẫn hắn đi ra ngoài. Tiểu Trư liếc mắt nhìn hắn, nói: “Như thế nào, không cam lòng nên phải theo Long mỹ nhân của ngươi, đến cầu khẩn ta?”
Địch Tiểu Hầu mắt trợn trắng: “Cái gì cầu khẩn ngươi! Nhớ tới một loại nấm ngon đến thời điểm cần phải đi hái về làm đồ ăn, ngươi muốn ăn thì dẫn ta đi”
Tiểu Trư biết rõ hắn nói dối, nhưng xem ở phân lượng thức ăn ngon, vẫn là nhận mệnh làm ngưu làm mã, dẫn hắn xuất động. Kỳ thật Tiểu Trư khinh công tương đối không tồi, tuy rằng so ra kém Long Ẩn, cũng đủ làm cho Địch Tiểu Hầu sợ hãi thán phục.
“Vì cái gì ngươi lười đến cơm cũng không chịu làm, lại học tốt võ công như vậy?” Địch Tiểu Hầu nghĩ mãi không thông.
“Ông nội bức bách a” Tiểu Trư một bên đem Địch Tiểu Hầu ở trong núi chạy như bay, một bên chung quanh đánh giá nơi nào có nấm.
“Ngươi vì cái gì không tu hành giống Long Ẩn?”
“Ta có tu a”
“Da? Ngươi tu hành cái gì?” Địch Tiểu Hầu tò mò. Tiểu Trư trừ ăn cơm hoặc hỗ trợ nấu cơm ra, thời gian còn lại cơ bản đều ngủ, hắn nào có thời gian tu hành?
“Tu ngủ nga” Tiểu Trư thản nhiên đáp. Địch Tiểu Hầu một cước đạp vào khoảng không, suýt nữa từ trên cây ngã xuống, được Tiểu Trư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hau-gia-ngo-long-ki/101530/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.