Chương 2
Tiểu Hạ mang tượng gỗ mình vất vả điêu khắc đổi được tiền, trong lòng rất vui vẻ.
Trở lại viện mồ côi, Bạch Tịch phải đi tìm viện trưởng Hạ, để cho Tiểu Hạ về phòng một mình. Tiểu Hạ thấy trong phòng nóng bức, liền mang theo một quyển sách tới dưới gốc cây ngoài vườn, đọc chầm chậm từng câu.
Người bình thường đọc sách một lần là hiểu, cô muốn đọc thì phải đọc đi đọc lại ba bốn lần mới đại khái hiểu được. Với Tiểu Hạ mà nói, biết chữ đi học không phải chuyện dễ dàng, nhưng mẹ Hạ nói cô không thể không đi học.
Khó khăn một chút cũng không sao, một lần không được thì thêm một lần nữa.
Bình thường để Tiểu Hạ đọc xong một quyển sách tốn rất nhiều thời gian. Có giọng nói từ xa xa truyền tới, làm Tiểu Hạ có chút bị ảnh hưởng, cứ đọc được một nửa là bị phân tâm.
"Cố Hành Chấp, tôi cầu xin anh, tôi thực sự không thể kết hôn với anh, tôi có người mình thích rồi."
Cây được trồng sát chân tường, bên kia bức tường, Hạ Tri Tri khổ sở cầu xin.
Dù là cô dâu ngày mai, mà mỗi lần gặp mặt Cố Hành Chấp, cô cũng đều mở lời như vậy. Cô mang mười phần thành ý và quyết tâm, chỉ là vẫn chẳng thể nhìn ra dấu vết từ người trước mặt, anh luôn lạnh lùng nhìn cô.
Nếu không phải là quen biết từ nhỏ, thái độ không mảy may suy suyển đó của anh sẽ làm cô ngộ nhận là anh có tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ha/3328781/chuong-2.html