🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hòa Tiểu Xuân khóc nên nước mắt chảy ra làm mascara đen nhem nhuốc dưới vành mắt, Vệ Nhuy lấy trong cốp xe ra hai bình nước đưa qua cho cô, ôm vai đứng ven đường cười. Hòa Tiểu Xuân uống ừng ực hết nửa bình vẫn buồn bực không vui “Cậu ta nhớ rõ cậu, tại

sao không nhớ tôi chứ?”

“Có thể cậu ấy một ngày chỉ có thể nhớ được bao nhiêu đó việc, hôm nay nhớ ra tôi, không chừng ngủ một giấc thì có thể nhớ ra cậu”

Hòa Tiểu Xuân buồn bã ỉu xìu liếc Vệ Nhuy, trong lòng không thể nào bình thản nổi. Nhưng mà giận nhất là khi anh mờ mịt hỏi cô là ai, Bùi Thuận Thuận cái tên đáng chém ngàn đao kia còn nói “Tiểu Xuân hả, là bạn gái tôi”

Xì!

Hòa Tiểu Xuân dẫm gót giày cao gót, buồn phiền chui ra khỏi xe Vệ Nhuy “Thôi, không nhớ thì không nhớ, cùng lắm thì lại quen biết lại lần nữa”

Một lần nữa quen biết cũng có chỗ tốt, diện mạo mới hoàn toàn, ký ức mới hoàn toàn.

Vệ Nhuy đứng phía sau cô lười biếng hỏi “Cậu đi đâu? Tôi đưa cậu về nhà nhé”

Tiểu Xuân không kiên nhẫn vẫy tay “Đừng động tới tôi, trong lòng không vui, tìm một chỗ uống một chút đi”

Vệ Nhuy bĩu môi ngồi lại ghế điều khiển khởi động xe. Lúc mở chìa khóa xe, Vệ Nhuy dừng lại, chợt nhớ tới một chuyện.

Năm đó… trong nhà Hòa Tiểu Xuân cháy lớn.

Năm 1994, hồi đó học một tuần 4 buổi chỉ học nửa ngày. Tan học, Tiểu Xuân về nhà nấu cơm.

Ba mẹ cô bận rộn, không có ai chăm cô

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ha-son/730696/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.