Thẩm Nghênh Hòa lập tức đứng dậy, miệng kéo một trương, không thể tưởng tượng, "Cái gì! Anh nói cho rõ ràng, người bị hại là em, anh dựa vào cái gì mà muốn 3 điều kiện!"
Thẩm Lâm Bắc không nói lời nào, giơ tay muốn cầm điện thoại trên bàn lên. Thẩm Nghênh Hòa chỉ nhìn một giây, sau đó bước nhanh đến lấy lại điện thoại trong tay Thẩm Lâm Bắc.
"Anh nói! Anh nói! Còn không phải 3 điều sao, 30 điều cũng được!"
Thẩm Lâm Bắc kéo tay nhỏ, để cô vòng quanh bàn làm việc đi tới bên người mình, bàn tay to ôm cái eo nhuyễn kéo đến trước mặt mình, Thẩm Lâm Bắc lộ ra nụ cười thập phần vừa lòng.
"Sớm ngoan như vậy thì không phải chuyện gì cũng không có, phải không?"
Mặt Thẩm Nghênh Hòa tối sầm, cô nhanh chóng tránh thoát khỏi Thẩm Lâm Bắc, theo bản năng quay đầu lại nhìn mẹ đang nằm trên sô pha, thấp giọng nói, "Có chuyện mau nói, có P mau phóng!"
"Thứ nhất, anh có thể cho em tiền, nhưng em không được cho bà ta tiền, anh dưỡng em chứ không phải bà ta!"
Thẩm Nghênh Hòa nhắm mắt lại, chậm rãi lay động cái đầu nhỏ, "Em đây phải có quyền lợi của người làm công! Nếu không để em nhìn mẹ em đói chết?"
Thẩm Lâm Bắc nhún vai, "Cái đó tùy em."
Tiếp theo khóe miệng anh hơi hơi giương lên một độ cung sung sướng, tiếp tục nói, "Thứ hai, em phải trở về ở Thẩm gia, hơn nữa ở trong phòng của anh."
Da đầu Thẩm Nghênh Hòa một trận tê dại, nhưng vẫn là miễn cưỡng gật đầu, "Vậy thứ ba?"
"Thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ha-chi-lo-mat-gai-goc/1161312/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.