Đồng hồ, ba lô, vài món trang sức nhỏ, còn có, toàn bộ tiền tiêu vặt, Thẩm Nghênh Hòa sơ lược tính toán, ngay cả bán tất cả những đồ này, nhiều nhất cũng chỉ được hai ngàn. Hiện giờ hai ngàn đồng đủ làm gì? Hai tháng tiền thuê nhà cũng không đủ...
Vang lên tiếng gõ cửa, Thẩm Nghênh Hòa bất lực nhìn lên.
"Nghênh Hòa, nhị ca muốn nói chuyện với em."
Thẩm Lâm Tu chỉ là đứng ở trước mặt, biểu tình trên mặt đều là xa cách.
Thẩm Nghênh Hòa chua xót cười, "Nhị ca, anh không cần phải nói gì. Em không trách Thẩm gia cũng không trách Thẩm Lâm Bắc. Mẹ em là tiểu tam nghênh ngang vào nhà, em là vì chính mình câu dẫn Thẩm Lâm Bắc, kết quả hôm nay đều là chúng tôi gieo gió gặt bão."
Thẩm Lâm Tu mày nhăn chặt, vốn cho rằng Thẩm Nghênh Hòa sẽ giải thích, cho nên trong lòng anh có chút chờ mong, bây giờ bị chính miệng Thẩm Nghênh Hòa đánh vỡ.
Nghĩ không ra, cũng không muốn tin tưởng. Thẩm Nghênh Hòa trong mắt Thẩm Lâm Tu thật đơn thuần, sao có thể làm ra chuyện như vậy. Hồi lâu Thẩm Lâm Tu lại mở miệng, "Có lẽ rời đi cũng là một chuyện tốt, để mọi người bình tĩnh lại."
"Cảm ơn anh, nhị ca."
Thẩm Lâm Tu gượng ép nở một nụ cười, ánh mắt buồn rầu đánh giá khắp nơi, dừng lại ở đống "rách nát" bên người Thẩm Nghênh Hòa.
"Anh sẽ an bài cho em tìm được một chỗ ở, sắp xếp cho sinh hoạt cho em. Trước đưa cho em năm vạn, có đủ không? Về sau khi nào cần tiền thì gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ha-chi-lo-mat-gai-goc/1161306/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.