Editor: Tường An
"Đại thẩm, đại thẩm, ngươi mở cửa a!" A La không thể tin được Vương đại thẩm cứ như vậy đuổi nàng ra ngoài, nàng chỉ mặc một bộ y phục bình thường, bên ngoài rất lạnh đấy!
Đáng tiếc, Vương đại thẩm căn bản không thèm phản ứng nàng.
"Đại thẩm, tốt xấu gì ngươi cũng phải cho ta vào khoác thêm áo choàng chứ?"
"Không cần, không cần, không lạnh lắm đâu!"
Kỳ thật, trong lòng Vương đại thẩm lại nghĩ, rất lạnh đúng không? Đi tìm Tiêu tướng quân a, ta thấy áo choàng của tướng quân ấm áp cực kỳ, còn làm bằng lông điêu đó!
A La bất đắc dĩ đứng ngoài cửa, gió đêm thổi qua, nàng rùng mình một cái.
Ngây ngốc nửa ngày, nàng rốt cuộc nhịn không được, chậm chạp nhích đến bên cạnh hàng rào.
"Thất thúc..." nàng kiên trì nhỏ giọng chào hỏi.
"Đã trễ thế này, đi ra làm cái gì?" Tiêu Kính Viễn giống như hoàn toàn không nhìn thấy bộ dáng nàng chật vật bị đuổi ra cửa.
"Cũng không làm cái gì, chỉ nhàm chán muốn ra ngoài tản bộ." hắn giả vờ không thấy, nàng cũng muốn chừa cho mình chút mặt mũi.
Vừa dứt lời, nàng không khách khí hắt xì một cái kinh thiên động địa.
Tiêu Kính Viễn nhíu mày, lập tức cởi áo choàng đưa cho A La.
Dáng người hắn tương đối cao, mà nàng, tiểu cô nương mười bốn tuổi nhỏ xinh, lúc này khoác áo choàng của hắn nhìn giống như tiểu hài tử mặc quần áo người lớn, đuôi áo choàng lông điêu thượng đẳng quét trên mặt đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-giai-nhan-khuynh-thanh/3229782/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.