Editor: Tường An 
Lo lắng cả một đêm, đến khi sắp biết chân tướng, A La lại có chút sợ hãi. Nếu như mẫu thân thật sự mắc bệnh nan y thì phải làm thế nào đây? Còn nếu mẫu thân mang thai, vậy cái thai này có giữ được hay không? Nàng nhớ rõ đời trước, mẫu thân chỉ có nàng và ca ca mà thôi, không có hài tử nào khác. 
A La suy nghĩ miên man đi vào phòng, thấy mẫu thân đang ngồi yên trên giường, thần sắc có hơi khác thường. 
Nghe tiếng rèm che bị vén lên, Ninh thị liền ngẩng đầu nhìn qua. 
A La khẽ giật mình, cảm thấy trong mắt mẫu thân lộ ra tia cân nhắc. 
Trong lòng nàng hơi trầm xuống, cẩn thận mon men đến bên cạnh giường, ngẩng đầu nhỏ giọng hỏi: "Mẫu thân, ngài làm sao vậy?" 
Ninh thị cúi đầu đánh giá nữ nhi, thấy vẻ kinh hoảng và lo lắng trong mắt nàng, tình cảm ẩn chứa trong đôi mắt ngây thơ non nớt khiến nàng nhìn không đành lòng. 
Nàng vẫy lui nha hoàn, đợi đến khi trong phòng chỉ còn mình và nữ nhi mới mở miệng hỏi: "A La, nói cho mẫu thân, từ nhỏ ngươi đã có khả năng nghe được những loại âm thanh đó sao?" 
A La dĩ nhiên hiểu vì sao mẫu thân hỏi như vậy, thành thật nói: "Không có, là mấy ngày trước bị bệnh, sau khi tỉnh lại thì trùng hợp Vượng Tài mất, không biết sao ta lại nghe được tiếng mèo kêu trên đảo, thêm lần này nghe thấy tiếng động trong bụng mẫu thân, chỉ có hai lần mà thôi." 
Ninh thị trầm mặc một lát, nâng tay sờ sờ bụng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-giai-nhan-khuynh-thanh/148190/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.