Lâm U cùng Mục Viêm Khiếu từ tiệm đồ ngọc dạo quanh một vòng, không phát hiện chỗ nào cần đặc biệt chú ý nên không quan tâm cửa hàng này nữa. Lâm U dựa theo lời mình nói, đem bạch ngọc bồ đề trang trí để đầu giường, sau đó mỗi ngày tự tu luyện như cũ.
Vì có kết giới trận kỳ được bác cả Lâm gửi tới, dù rằng về sau Mục Viêm Khiếu không cẩn thận lần thứ hai đốt nhà bọn họ, Lâm U luyện tập phù chỉ thuật khiến cho trang giấy giống như dao nhỏ bay loạn, cuối cùng chịu thiệt chỉ có hai người bọn họ, không ảnh hưởng đến những người khác trong phố phong cách Hán nữa.
Mười ngày thoáng cái trôi qua, cách ngày Chu gia mời chỉ còn lại năm hôm. Lâm U cùng Mục Viêm Khiếu tự mình tiến hành tu luyện coi như trôi chảy, nhưng đến ngày thứ mười một, Lâm U bỗng nhiên ngủ trong lúc tu luyện.
Mục Viêm Khiếu thấy Lâm Lâm nhà mình chậm rãi từ ngồi trên giường biến thành nằm trên giường, bất đắc dĩ giật giật khóe miệng cho rằng cậu giống như tiểu thúc mình dùng ngủ làm tu luyện, trong lòng nghĩ đến mấy ngày này Lâm Lâm hầu như không ngừng tu luyện, nhìn cậu như vậy cũng không nhẫn tâm kêu cậu dậy.
Ngủ thì ngủ đi! Dù sao từ đây trở đi còn rất nhiều ngày, cũng không thiếu mấy giờ này.
Chỉ là khiến Mục Viêm Khiếu không ngờ tới, vốn cho rằng Lâm U ngủ một hay hai giờ sẽ tự mình tỉnh lại, dù gì bây giờ cũng mới mười giờ sáng. Nhưng Lâm U
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-vo-xu-bat-tai/2401643/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.