Tuy rằng Mục Viêm Minh không muốn trực tiếp uống ly rượu đỏ bỏ thêm vật liệu kia, cũng không muốn chọn ra một trong số mấy người đó làm chuyện nọ, nhưng mà, vẻ mặt Tôn Đạt cầm đầu mấy người con cháu thế gia khác cũng không có vẻ gấp gáp gì. Tựa hồ từ góc độ của bọn hắn mà nhìn, Mục Viêm Minh giống như con vịt đã nấu chín trên tay bọn họ, dù có cho cánh cũng không bay ra ngoài được.
Cho nên đối với yêu cầu của Mục Viêm Minh, Tôn Đạt vẫn cho Từ Bác Văn đi khỏi tiểu viện tìm một người sạch sẽ tới. Mà sau khi Từ Bác Văn đi mất, mấy vị nhị thế tổ kia lại hoàn toàn mặc kệ Mục Viêm Minh, thoải mái vẫy tay cho bọn hắn mấy người tới phục vụ bên cạnh.
Nhưng mặc dù là thế, Mục Viêm Minh cũng không có cách nào đi khỏi. Dù sao mười mấy tên vệ sĩ kia chẳng có ai hiền lành, mà vệ sĩ của hắn tuy rằng không bị quần đấu nữa, nhưng lại bị bảy người gắt gao theo dõi ở góc sân.
Lúc này, tựa hồ tất cả mọi người tất cả mọi người đều quên mất, lúc mới tiến vào chỗ này, Mục Viêm Minh ôm trong lòng con mèo bự da báo, trên tai còn có hai dúm lông ngốc.
“Ha ha người đẹp, mau tới hầu hạ bản thiếu gia cho tốt, hầu hạ bản thiếu gia thoải mái, bản thiếu gia sẽ đầu tư cho cưng quay một bộ phim truyền hình, trở thành minh tinh nổi tiếng!”
“Ai nha, Tôn thiếu! Anh nói phải giữ lời đó nha! Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-vo-xu-bat-tai/2401548/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.