Tuy nói tiếng hét của Mục nhị thiếu nghe có hơi khủng bố và thảm thương, nhưng Mục Nhất cũng không có lo lắng đến nỗi trực tiếp xông vào nhà cứu chủ, nói cho cùng mặc dù âm thanh này nghe có chút thảm thiết, nhưng còn chưa tới mức tê tâm liệt phế, nói cách khác, tình huống của nhị thiếu bây giờ là do áp lực tâm lý quá lớn, những chuyện khác không sao cả.
Mà trong biệt thự lúc này, Mục Thập và Mục Cửu đang đứng trước cửa phòng tắm, nhìn nhị thiếu gia chỉ bọc một tấm khăn trải giường nhảy lên nhảy xuống, hồ ngôn loạn ngữ, trong lúc nhất thời không biết nên làm gì cho phải.
Rõ ràng bây giờ trong phòng ngoài trừ hai người bọn họ ra chỉ còn lại một con mèo bự nhìn thế nào cũng không thể khiến người ta cảm thấy sợ hãi, nhưng nhìn biểu tình của nhị thiếu, quả thực giống như nhìn thấy người chết, hay thể loại người đã chết sống lại vậy.
“Nhị thiếu, cậu nhất định phải bình tĩnh! Cậu làm sao vậy? Muốn chúng tôi gọi bác sĩ không?” Mục Cửu không nhịn được tiến đến hỏi thăm, kết quả lại bị Mục Viêm Minh giương nanh múa vuốt đánh trở lại.
“Yêu quái! Ác quỷ! Đừng tới gần tôi!!! Mặc dù lúc đó tôi cũng có mặt, nhưng mà tôi tuyệt đối không hề tham dự!!! Các người chết rồi không nên tới tìm tôi mới đúng! Lúc ấy tôi muốn báo cảnh sát, nhưng bọn họ người đông thế mạnh, với lại tôi và mấy người không quen không biết, vì mấy người mà đắc tội bọn họ, khẳng định không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-vo-xu-bat-tai/2401538/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.