Chứng kiến một màn này, Nham Sâm, Nham Nghê hai con ngươi co rút lại. Mặc dù họ có cùng một cảnh giới nhưng họ biết được rằng, cho dù bản thân có cùng một trạng thái giống nhau mà có thể đánh văng Nham Hồng như vậy là điều không thể nào?
Nhưng mới vừa rồi, hai người chỉ nhìn thấy Đế Nguyên Quân đánh ra một quyền lại có thể làm được điều đó. Đáng sợ hơn đó không phải là một quyền toàn lực, nếu như một quyền vừa rồi Đế Nguyên Quân dốc hết toàn bộ lực lượng thì Nham Hồng chỉ bị gãy mấy khúc xương như vậy thôi sao?
“Ồ, vẫn còn đứng dậy được sao?”. Nhìn thấy dáng vẻ của Nham Hồng, Đế Nguyên Quân có chút vui vẻ cười nói. “Thực lực của ba người thì ngươi có thể xếp thứ nhất”.
Lời nói Đế Nguyên Quân nghe thì như đang khen ngợi khả năng của Nham Hồng như thực chất, đó chính là một sự sỉ nhục rất lớn đối với hắn, nói đúng hơn là cả ba người bọn họ. Bị một tên Ngưng Hải cảnh đỉnh đánh bị trọng thương như vậy, và còn bị nhận xét nữa.
Đây chính là sự xỉ nhục!
Mặc dù tức giận nhưng lời nói của Đế Nguyên Quân chính là sự thật, mặc dù chỉ là người đi theo bảo vệ Nham Sâm nhưng thực lực của Nham Hồng lại mạnh hơn cả hai người một bậc, mặc dù không chênh lệch nhau quá lớn nhưng khi hắn toàn lực ra tay thì hai người kia muốn đánh thắng cũng không phải chuyện dễ dàng.
“…”. Nham Hồng nuốt vào một ngụm khí lạnh, ngay lập tức. Ánh mắt hắn lại trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-la-sieu-cap-thien-tai/1370105/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.