“Hahaha”. Một thanh âm lão giả cười lớn. “Bồng Lai thánh địa năm này quả thật không ra gì?”.
“Đệ tử tinh anh của nội môn thì gần như không thấy đâu, mà chỉ toàn là những người tầm thường”.
“Yếu thì đã làm sao?”. Phong Viễn Chân trưởng lão không nổi lên một chút gợn sóng đáp. “Chuyện này không cần ngươi để ý”.
“Phong lão, ngươi cần gì phải nói nặng lời với ta như vậy?”.
“…”.
“Nhưng mà ta thấy trong đám đệ tử nội môn này lại có một tên Ngưng Hải cảnh đỉnh phong đây?”.
“Không ngờ Bồng Lai thánh địa nay đã xuống dốc như vậy rồi”.
“Lý Tịnh, hình như ngươi quản hơi nhiều rồi thì phải”. Phong Viễn Chân thấp giọng nói. “Ngưng Hải cảnh thì đã sao?”.
“Chỉ cần biết hắn nằm trong nhóm một trăm người vượt qua khảo hạch tuyển chọn là được”.
“Hahaha”. Lý Tinh không đáp lại mà nở một nụ cười châm biếm.
Bầu không khí ở bên ngoài đã cực kỳ âm trầm, thì đúng vào lúc này.
Răng rắc!
Ở trên không trung, một vệt không gian chi lực đang dần dần dao động. Một tiếng nứt vỡ nổ vang lên, một thanh âm giống như tiếng la hét từ bên trong vọng lại nghe cực kỳ ghê rợn.
“Nhanh, đồng thời ra tay”. Một thanh âm lão giả lớn tiếng quát.
Ngay lập tức, hơn hai mươi vị thánh giả đồng thời ra tay. Họ dốc hết sức lực thúc đẩy thánh lực đổ dồn ra ngoài hướng về phía không gian nứt vỡ để cố định lại.
Dưới thánh lực của hai mươi vị thánh giả, vệt nứt không gian kia dần dần ổn định lại. Miệng vết nứt dần dần mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-la-sieu-cap-thien-tai/1370091/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.