“Đáng ghét, chuyện này bọn ta sẽ không để yên đâu”. Quay người rời đi, Ngô Tam Nguyên nuốt xuống cục tức rồi quát lớn.
Đợi ba người kia rời đi, Mộng lão lúc này mới quay qua hỏi.
“Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”.
“Cha, chuyện này ta cũng không biết”. Đáp lại, Mộng Vân Lan hạ giọng.
“Linh Nhi đâu?”.
“Hôm qua nó đi mua dược liệu nên chuyện này chắc chắn không thể liên quan đến Linh Nhi đâu cha”.
“Được rồi, gọi nó đến biệt viện gặp ta”. Mộng lão liếc nhìn một cái khiến cơ thể Mộng Vân Lan rùng mình rồi mới quay người rời đi.
Một lúc sau!
Mộng Linh Nhi theo lời cha đi đến biệt viện của gia gia nàng.
“Vào đi”. Nhận biết Mộng Linh Nhi đang đứng ở ngoài cửa, Mộng lão lên tiếng.
Đẩy cửa tiến vào, Mộng Linh Nhi nhìn thấy gia gia nàng đang ngồi trên ghế đang nhâm nhi ly trà rồi nói. “Gia gia có chuyện tìm Linh Nhi”.
“Ừm”. Mộng lão gật đầu rồi hỏi. “Ngươi biết ba người kia bị giết như thế nào chứ?”.
“Linh Nhi biết”. Mộng Linh Nhi gật đầu.
“Nhìn thủ pháp là biết người đó là người tu kiếm, mà cảnh giới kiếm đạo của hắn rất cao. Ở trong thanh thì người có thể khiến ba tên kia đều sợ hãi cho đến lúc chết kia chắc chắn rất mạnh”. Mộng lão nói với giọng điệu dò hỏi. “Ngươi biết ai ra tay đúng không?”.
“Biết”. Mộng Linh Nhi gật đầu.
“Nếu như lời ngươi truyền về lúc trước là đúng thì lần này xem như Mộng gia ta lần này chịu thiệt một chút”. Mộng lão dựa lưng ra sau rồi thở dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-la-sieu-cap-thien-tai/1370057/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.