Đứng ở trên lôi đài, bóng dáng Đế Nguyên Quân trông rất phất trần, khí tức trên người bình ổn hết mức. Gương mặt tươi tắn trông rất vui vẻ.
Đứng ở bên kia, một nam đệ tử tuổi tác khoảng chừng mười tám mười chính tuổi, trông rất cao ráo. Khí tức trên người rõ ràng là Thiên Địa cảnh tầng thứ tư, mặc phù đã hạ xuống chỉ còn Ngưng Hải cảnh tầng bốn nhưng khí tức vẫn rất mạnh mẽ, so với Đế Nguyên Quân thì hưng thịnh hơn rất nhiều. Trên gương mặt hắn cũng để lộ vẻ tràn đầy tự tin.
“Tiểu sư đệ, ta khuyên ngươi ngoan ngoản giao đồ của ta trở lại, nếu không ta sẽ không khách khí”. Nam tử lớn tiếng.
“Các ngươi có chơi mà không có chịu, thật khiến người khác chê cười rồi”. Đế Nguyên Quân cười lạnh. “Muốn lấy đồ của tiểu gia xem ngươi có xứng hay không?”.
“Hừ, nói nhẹ không nghe”. Nam tử hừ lạnh một tiếng. “Vậy thì đừng trách ta”.
“Xin cứ tự nhiên”. Đế Nguyên Quân trả lời, gương mặt không dấu được một nụ cười kỳ dị, ánh mắt đảo qua một vòng nhìn trên người nam đệ tử kia, phát hiện có khí tức của đan dược nên rất vui mừng.
“Ngươi không có vũ khí gì sao?”. Nhìn Đế Nguyên Quân một tay không có vũ khí, nam tử hỏi.
“Ta không có”. Đế Nguyên Quân gật đầu.
“Thế thì ta cũng không dùng vũ khí”. Nam tử đưa tay đặt thanh kiếm xuống nền đất rồi tiến về phía trước.
“…”. Thấy vậy, nụ cười Đế Nguyên Quân ngày một nồng đậm.
“Xem quyền của ta đây?”. Nam tử hai tay tụ khí, rồi lao nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-la-sieu-cap-thien-tai/1370051/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.