Ngay sau khi phục dùng Bạo Khí Đan, khí tức Mộng Vân Huyền bỗng mạnh mẽ một cách cường hản. Từ Ngưng Hải cảnh tầng tám liền đột phá đến tầng chín đỉnh phong, thực lực nay lại vượt xa so với Ngô Thiên Thanh.
“Vô sỉ”. Ngô Thiên Thanh tức giận quát.
“Hahaha. Ta vô sỉ thì đã sao”. Mộng Vân Huyền hả hê la lớn. “Tiếp ta thêm một đao”.
Bỏ mặc thương tích trên người, Mộng Vân Huyền tăng tốc lao lên. Trường đao mạnh mẽ vung mạnh về phía trước.
Vừa rồi tung một kích toàn lực, khí tức trên người Ngô Thiên Thanh hiện tại đã không còn ổn định được như trước, một phần là do nội thương và một phần là do chân nguyên đã tiêu hao quá nhiều. Thực lực hiện tại cũng chỉ có thể duy trì được từ ba tới bốn thành mà thôi.
Rầm!
Không kịp phản ứng, Ngô Thiên Thanh chỉ có thể đưa thương ra ngăn chặn mà không kịp chuẩn bị. Ngay sau tiếng động lớn, một thân ảnh bị đánh bay văng ra ngoài.
Hộc hộc!
Cảm giác hai cánh tay lúc này đau nhức kịch liệt, may mắn thay cơ thể hắn cũng có một chút mạnh nên phản chấn vừa rồi chỉ gây cảm giác tê buốt đau nhức chứ đối với người bình thường thì chắc chắn hai cánh tay đã bị đánh gãy rồi.
Gắng gượng, Ngô Thiên Thanh hơi thở hồng hộc, mỗi một nhịp thở thì khóe miệng cũng chảy xuổng một ít huyết dịch, thương thế trong người vẫn chưa ổn định lại nay phải chịu thêm công kích nên khiến cho nội thương ngày một nặng hơn.
Cảm giác cơ thể không chịu đựng được nữa, Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-la-sieu-cap-thien-tai/1370028/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.