Hữu Hình Vô Nhận!
“Cái công pháp này cũng quả thật kỳ diệu?”.
“Hình như ta đã thấy ở đâu đó rồi”.
Ngồi quan sát ở bên ngoài, một vị Thánh cảnh lão giả hai hàng lông mày chợt nhíu lại mà suy nghĩ. Nhưng ngồi ở bên cạnh lại có một vị lão giả khác lên tiếng.
“Kỳ diệu là một phần nhưng ẩn bên trong đó lại có thứ gì đó rất khác biệt, có một phần thiên địa chi lực hiển hiện ở trong đó, mặc dù hơi mỏng yếu nhưng chỉ với một tên Ngưng Hải cảnh cũng có thể sử dụng”.
“Này, lão Ưu. Ngươi trông có vẻ rất thích thú với tiểu tử ở dưới kia?”. Trông thấy lão Ưu để ý, Mộ Lý An lên tiếng dò hỏi.
“Haha. Ta không chỉ thích thú thôi đâu, mà ta trông hắn rất là ưng ý nữa là đằng khác”. Ưu lão không dấu diếm mà nói thẳng.
“Ồ, đừng bảo là ngươi muốn thú nhận nhóc tiểu tử đó làm đệ tử?”. Mộ Lý An tiếp tục hỏi.
“Có thể xem là như vậy. Ta một thân lão giả suốt đời chỉ biết tu luyện, đánh giết mà không để tâm đến việc truyền thừa lại kiến thức thì cũng quá thật là đáng tiếc”. Lão Ưu gương mặt tươi tỉnh hẳn lên, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía Đế Nguyên Quân.
“Hahaha. Lão Ưu, từ bao giờ mà ngươi biết để ý đến việc này đây? Ta cũng hơi bất ngờ”. Chợt, Mộ Lý An phá lên cười, rồi tiếp tục nói. “Nhưng đáng tiếc, ta cũng đang để ý đến hắn”.
“Vậy sao? Thế thì ta cũng muốn nhìn xem”. Lão Ưu ánh mắt trở nên sắc bén nhìn qua rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-la-sieu-cap-thien-tai/1370018/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.