Đột phá thành công, Đế Nguyên Quân quay trở lại sơn động. Một phần để củng cố lại cảnh giớ và một phần là chờ đợi Tiểu Oanh thức tỉnh.
Một tháng qua đi!
Đế Nguyên Quân đang trong lúc tu luyện thì cảm nhận phía trên đầu mình đang bị thứ gì đó gỏ mõ. Tỉnh dậy, Đế Nguyên Quân ngẩng đầu lên cao thì nhìn thấy trước mắt là một đầu chim với bộ lông vũ ánh vàng như ngọn lửa.
“Tình dậy rồi sao”. Đế Nguyên Quân đưa tay vuốt ve bộ lông mềm min của nó một cái rồi nói.
“Chi chi”. Đáp lại, Tiểu Oanh vỗ cánh bay vòng xung quanh người hắn mấy vòng rồi kêu lên vui vẻ.
Thời gian nó luyện hóa cho đến thức tỉnh đã gần một năm và bây giờ, nó đã hoàn toàn lột xác. Thân thể đã lớn hơn trước và huyết mạch ngày một càng tinh thuần hơn, thực lực hiện tại của nó đã là nhất cấp hung thú. Trái với vẻ hung tợn, dữ dằn của đám hung thú. Tiểu Oanh lại một mực cực kỳ hồn nhiên và rất dễ gần.
Nó đối với Đế Nguyên Quân giống như đối xử với đầu chim lớn kia, cực kỳ thân thiết.
“Tỉnh dậy rồi thì ta cần gì phải ở lại nơi này, ra ngoài thôi”.
Đi trước, Đế Nguyên Quân lấy ra bộ áo quần cũ rồi mang vào.
Ra khỏi hang động, Đế Nguyên Quân hướng về phía bên ngoài mà đi. Đã một thời gian dài hắn ở trong Nam Hoang Sơn Mạch bế quan tương đối lâu nên hiện tại hắn có cảm giác hơi buồn chán.
Cảnh giới đột phá va thông qua một làn tôi luyện nhục thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-la-sieu-cap-thien-tai/1370001/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.