nhìn sắc trời bên ngoài cũng tối muộn , Lâm Y Thần kiên nhẫn nhìn người hàng sóm mới của cậu vẫn chưa chịu về thì phiền não không thôi , tuy rằng Mark là chàng trai rất tốt bụng nhưng cậu cảm thấy cách hắn đối xử với cậu có chút... nói sao nhỉ ? ... ờ , có lẽ nên gọi là nhiệt tình thái quá chăng? Lâm Y Thần cười khổ , lúc trước cậu là cô nhi quên đơn độc một mình hiện tại có người đối sử tốt một chút ngược lại không quen . nhưng hiện tại không đuổi khéo thì có lẽ đêm nay sẽ không được yên ổn với Đản Đản nhà cậu .
" À, Mark , trời cũng muộn rồi anh không về sao ? "
" à xin lỗi , tôi về ngay , ngày mai có thể lại gặp cậu không ?" Mark cúi thấp đầu , hai gò má cương nghị đỏ ửng , bàn tay thô kệch cứ xoán lấy gấu áo không buông , Lâm Y Thần bật cười , người này a , thật dễ ngượng ngùng mà
" đương nhiên có thể , tôi là hàng xóm của anh mà , lúc mới đến đây cũng nhờ anh giúp tôi rất nhiều "
Mark nghe thế thì trong lòng vui đến nở hoa luôn rồi , cậu ấy cười với mình !!!
" vậy , tôi về đây , tạm biệt "
" tạm biệt " vừa tiễn chân Mark khỏi cửa , Lâm Y Thần trở vào nhà thì chứng kiến tiểu Đản Đản nhà cậu sắp sửa ngã từ trên giường xuống , trái tim gà mái mẹ lập tức vọt lên cổ họng ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-ganh-khong-xue-a/4599400/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.