Thành Việt phát hiện mấy hôm nay Kê Từ cứ là lạ, nhưng cậu không nói lên được có vấn đề chỗ nào.
Là…Kê Từ luôn xem điện thoại di động, vốn là gần đây hai người rất bận, cũng chỉ có trên xe hoặc ăn cơm là nói nhiều hơn mấy câu, Kê Từ lại gõ chữ vào di động, gõ xong thỉnh thoảng cười hai tiếng, rõ ràng trước đây Kê Từ không phải người thích nghịch di động.
Hơn nữa sau khi tan học cũng không đến đón cậu như thường…
Vào ngày thứ 11 Thành Việt nhận được tin nhắn “Tự về nhà trước nhé” của Kê Từ thì hoàn toàn không bình tĩnh được nữa.
Cậu luôn cảm thấy Kê Từ đang giấu mình làm gì đó, hoặc là gạt mình làm gì đó với những người khác.
Thành Việt ngây người ngồi suy nghĩ trong phòng học một lúc, do dự mãi mới gọi cho Đường Cảnh.
Đầu dây bên kia bắt máy rất nhanh.
“Alo, Tiểu Việt à?”
“Chú Đường.” Thành Việt vội vã kêu.
“Ớ.” Đường Cảnh kinh ngạc “Sao hôm nay gọi họ của chú rồi, Tiểu Việt có chuyện gì à?”
“Không có gì ạ…” Thành Việt tay cầm điện thoại, tay kia cầm cặp ra khỏi phòng học, nói chuyện ngập ngừng “Chuyện là… là Kê Từ… công việc gần đây hơi bận phải không ạ?”
“Kê Từ?” Đường Cảnh ngẩn người “Cậu ta có bận gì đâu, công việc ở đây hơi khó mới tới lượt cậu ta xử lý, mỗi ngày văn phòng đều chưa tới…”
Đường Cảnh nói được một nửa lập tức ngừng lại, nhíu mày, phát hiện chuyện không đơn giản “Có chuyện gì sao? Kê Từ sao vậy?”
“Không có gì không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-day-co-rat-nhieu-vay/1301953/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.