Thành Việt bị hương chocolate nồng nàn hấp dẫn nên xem nhẹ nụ cười chợt lóe trên gương mặt Kê Từ.
Cho nên khi Kê Từ nắm bàn tay cậu qua, Thành Việt chớp mắt đưa tay theo.
Trên da thịt đột ngột truyền đến một cơn nóng rực, Thành Việt đau đớn định rút tay về, lại phát hiện tay đã sớm bị Kê Từ vững vàng nắm chặt.
“Đau…” Thành Việt hít một hơi, hoang mang nhìn Kê Từ đang cúi đầu nhìn tay cậu, sao Kê Từ lại nhỏ chocolate lên tay cậu.
“Đau không?” Kê Từ ngước lên nhìn cậu “Biết đau tại sao không nghe lời?”
“Tôi rất nghe lời mà.” Thành Việt oan ức bĩu môi.
“Chưa đủ.” Kê Từ cúi xuống thấy trên mu bàn tay Thành Việt chậm rãi ngưng tụ mối chút chocolate, cùng một vùng da thịt bị đỏ, ánh mắt tối tăm, thoắt kéo tay cậu qua đặt bên mép, chầm chậm duỗi đầu lưỡi ra liếm một cái.
Thành Việt bị liếm đến sững sờ, lập tức trợn tròn mắt, sắc mặt đỏ bừng lên.
“Chocolate không tệ.” Kê Từ cảm nhận vị ngọt trên đầu lưỡi, híp mắt nhớ lại nội dung trên tờ giấy kia, tay cầm tay Thành Việt không tự chủ nắm chặt “Ai tặng?”
“…Cái gì?” Thành Việt còn đắm chìm trong việc mình bị Kê Từ liếm một cái, nên chưa phản ứng được anh hỏi gì.
“Tôi hỏi…” Kê Từ vừa trả lời Thành Việt vừa nhỏ lên mặt trong cánh tay Thành Việt vài giọt chocolate “Ai tặng chocolate?”
“A…” Thành Việt rên một tiếng, da thịt mặt trong cánh tay vốn tương đối non, huống hồ cậu đặc biệt mẫn cảm với đau đớn, lúc này cả eo cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-day-co-rat-nhieu-vay/1301928/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.