Kê Từ nghe vậy chau mày, vừa định nói gì, lại không ngờ Tống Nghi đã cười khúc khích.
“Đừng hiểu lầm nhé.” Tống Nghi cười “Ngủ là ý trên mặt chữ, mỗi tối trước khi ngủ có thể nói một vài chuyện nhỏ nhặt, có thể mỗi ngày dành ra một ít thời gian nói chuyện với Thành Việt hơn, nhiều lần như thế cho cậu bé tín hiệu rằngThành Việt là điều cần thiết đối với anh, rằng cậu bé đối với anh là rất quan trọng, đương nhiên mức độ như thế nào là cần anh tự nắm bắt.”
Kê Từ gật đầu, suy nghĩ một lúc, vô thức dùng đầu ngón tay vuốt ve dấu răng trên cần cổ mình.
Thực ra anh có thể cảm nhận được hảo cảm Thành Việt dành cho anh đã vượt quá mức dự liệu, tình thế ấy có thể nói là do anh một tay thúc đẩy, cũng khiến anh vui như mở cờ.
Tình cảm Thành Việt đối với anh từng chút một nảy sinh thay đổi, thậm chí là kết quả do anh dẫn dắt, Kê Từ dùng một phương thức chậm rãi không dễ phát hiện, đợi con mồi trong lưới dần lớn lên như mong muốn, anh có thể một lưới tóm gọn.
Thế nhưng tình hình bây giờ khiến anh không phân biệt được Thành Việt đối với anh chỉ là ỷ lại hay thực sự yêu thích.
Bởi đối với Thành Việt mà nói, anh chỉ là người có thể dựa vào, có thể trông cậy, là ngọn đèn duy nhất trong thế giới đã sụp đổ của Thành Việt.
Phát hiện này khiến Kê Từ khó tránh khỏi không biết làm sao, anh thậm chí còn thấy có đôi phần mất mát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-day-co-rat-nhieu-vay/1301922/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.