Sau khi Thành Việt nói xong câu ấy, sự lúng túng trong bầu không khí chung quanh dường như ngưng tụ thành thực thể.
Kê Từ cau mày không lên tiếng, biểu cảm trên mặt không nhìn ra gì khác thường.
Ngược lại là Thành Việt tự mình lúng túng một đỗi, bị xúc cảm bắp thịt dưới tay hấp dẫn, đường nét cơ bắp cánh tay Kê Từ đẹp đẽ trôi chảy, đặc biệt là cánh tay để trần như vậy, từ xương quai xanh tới vai rồi một đường xuống dưới…
Âm thanh nuốt nước miếng trong cuống họng Thành Việt có thể nghe thấy rõ ràng mà chính cậu lại không nghe được, đầy đầu đều là cánh tay trần của Kê Từ.
Nhìn chằm chằm một lúc, trí não váng vất u mê của Thành Việt không khống chế được bàn tay mà chọc chọc lên cơ bụng của Kê Từ.
Wow…
Thành Việt còn đang kinh ngạc há miệng thì cả người đột ngột mất trọng lượng, tiếp đó mặt ngã úp lên ghế sa lông, cậu còn chưa phản ứng lại, hai cánh tay trái phải đã bị bẻ ngược ra sau.
“Chú…” Thành Việt định ngẩng đầu, bỗng âm thanh lanh lảnh của sắt va vào nhau vang lên bên tai, Thành Việt nhất thời không dám chuyển động, cậu cảm giác Kê Từ muốn lấy côn sắt đánh mình.
Trên cổ tay truyền đến cảm xúc lạnh lẽo, Thành Việt cứng đờ người gian nan nghiêng đầu nhìn ra sau lưng mình.
Nhưng chỉ trong một giây đó, đầu cậu đã bị Kê Từ đè lại ghế sô pha.
“Nhóc ngốc không được động đậy.” Kê Từ nhíu mày nói xong cúi đầu nhìn khăn tắm của anh gồ lên, nhịn rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-day-co-rat-nhieu-vay/1301915/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.