Thành Việt luôn thấy có chút gì đó không đúng, nhưng đầu óc vốn bình thường của cậu bây giờ còn đang chập mạch, suy nghĩ chẳng đâu vào đâu, hệt như đường Bắc Kinh ách tắc giao thông, trước không thể tiến sau không thể lùi.
“Hắn bóp mông nhóc?” Kê Từ đỡ người chậm rãi đi tới góc tường, dùng thân thể chặn lại mấy nam sinh đang tiến lại vây xem bên ngoài.
Thành Việt sờ ra sau mông, gật gật đầu, tức tối thở dốc: “Hắn còn đánh mông tôi!”
“Đau không?” Kê Từ hỏi.
“Đau!” Thành Việt muốn quay lại nhìn mông mình, chắc chắn bị vỗ sưng rồi.
“Lần sau đừng mặc váy thế này.” Kê Từ thấy bên ngoài càng lúc càng nhiều người, anh đưa tay mở cửa một buồng toilet dắt Thành Việt vào, vừa nghiêm túc dặn dò “Có mặc cũng không được mặc ra đường.”
“Tôi không có mặc đâu.” Thành Việt dẩu môi.
“Xoay người lại đây.” Kê Từ bảo “Tôi xem giúp nhóc.”
“Xem cái gì?” bàn tay bợ mông của Thành Việt cứng đờ.
“Xem xem thế nào.” Kê Từ đường hoàng khom lưng, vén váy lên trên, còn kéo quần lót xuống một nửa.
Cái mông tròn được quần lót êm dịu bao lấy giờ đây hiện lên dấu tay đỏ hồng, đặc biệt là trên da thịt trắng nõn như thế, nhìn qua là thấy rõ sưng.
Tay Kê Từ bóp eo cậu, tay còn lại đặt lên đó xoa xoa.
Cái mông Thành Việt bị tát một cái bây giờ còn hơi tê, bị Kê Từ giày vò như vậy nhịn không được tránh né: “Đau…”
Kê Từ ngẩng đầu nhìn cậu.
Ngay khi Thành Việt bị Kê Từ nhìn đến đầu phình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-day-co-rat-nhieu-vay/1301896/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.