Cô giáo Trần thấy học sinh dưới bục giảng cười ngất, cũng phát hiện có gì đó sai sai, nghiêng đầu nhìn Thành Việt bên cạnh mình đang sắp ngồi xổm, cũng bật cười.
Ấn tượng đầu tiên của cô giáo Trần về Thành Việt là một cậu bé không thích cười, vóc dáng cao, đội mũ lưỡi trai đen trông rất ngầu, cô còn tưởng không dễ dạy dỗ, ai ngờ cậu bé này lại…
“Được rồi.” Cô giáo Trần vẫy tay, ý bảo mọi người thôi cười “Cười cô lùn đấy phỏng! Không được cười! Thành Việt, em tự giới thiệu mình đi.”
Thành Việt thấy tay cô bỏ xuống, cậu đứng thẳng người dậy nhìn xuống dưới thì bắt đầu căng thẳng, thế nên nói chuyện cũng từng chữ từng chữ rất cứng nhắc: “Mình là Thành Việt, chào các bạn.”
Bên dưới bục giảng lại cười lăn cười bò.
Cô giáo Trần vừa định hỏi cậu còn muốn nói gì khác không, quay sang nhìn kỹ mới phát hiện trên trán cậu bé này đều là mồ hôi.
Cô nhìn ra được Thành Việt thực sự căng thẳng nên không bảo cậu nói gì nữa, dẫn cậu về chỗ ngồi rồi căn dặn học sinh phải hòa đồng với nhau, xong xuôi thì trở lại văn phòng.
Thành Việt quả thực rất căng thẳng, một khi căng thẳng thì vẻ mặt cũng khó coi lắm, trông hung dữ, nhưng nếu là người quen cậu thì đều biết cậu rất mềm mỏng, chọc một cái là lõm vào ngay.
Nhưng bạn nữ ngồi bên cạnh có lẽ bị Thành Việt dọa rồi, cứ muốn nói lại thôi, mặt mũi đỏ ửng, cuối cùng vẫn không nói gì.
Tiếng chuông hết tiết rất nhanh vang lên, Thành Việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-day-co-rat-nhieu-vay/1301884/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.