Lúc điện thoại gọi Thành Việt thông máy Kê Từ đang ngồi trên xe, nhưng anh không ngờ âm thanh truyền tới từ đầu kia điện thoại là một người đàn ông xa lạ.
Điện thoại bị cúp rất nhanh, anh thậm chí còn chưa kịp nói câu nào.
Kê Từ nhíu chặt đầu mày vừa đạp chân ga vừa nghĩ Thành Việt vì sao lại nợ 50 vạn trong khoảng thời gian ngắn ngủi có vài tiếng đồng hồ.
Mà rất nhanh anh đã loại bỏ suy nghĩ ấy, nhóc con Thành Việt kia tuy có lúc rất vô lý nhưng vẫn biết phân biệt phải trái, chủ yếu là gan cũng không lớn, không thể làm ra chuyện này.
Cho nên trên đường đi Kê Từ đều lo lắng thằng nhóc con kia hẳn là bị người ta lừa rồi.
Xe Đường Cảnh rất nhanh, nhưng lúc hai người họ đến thị trấn nhỏ này đã là 2, 3 giờ chiều, anh chỉ có thể duy trì tốc độ vừa phải trên đường lớn, vừa vội vừa sốt ruột đến thành phố đã là 8 giờ rưỡi tối.
Lúc Kê Từ đẩy cửa xuống xe đã thấy Thành Việt đứng trong tiệm cà phê, anh vốn lo lắng Thành Việt chịu thiệt thòi trong suốt đường tới đây, bây giờ thấy người vẫn yên lành đứng đó thì nhất thời yên tâm hơn.
Nhưng khi Kê Từ đẩy cửa vào trong tiệm cà phê mới phát hiện vẻ mặt Thành Việt kém vô cùng, viền mắt cũng đỏ hồng.
Anh nhíu mày bước nhanh tới chỗ Thành Việt, kéo người ra sau lưng mình rồi lạnh lùng cảnh giác nhìn ba gã đàn ông lạ mặt đối diện.
“Rốt cuộc anh cũng tới! Nhanh nhanh trả tiền hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-day-co-rat-nhieu-vay/1301881/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.