Editor: Niệm Vũ - ĐST Team
Nghĩa trang, ai nấy đều đứng cách xa thi thể một thước, chỉ riêng Tiết Dĩ An điềm tĩnh đeo bao tay khám nghiệm tử thi, Bệ Ngạn ở cạnh đó giúp đỡ.
Quay đầu Dương Phượng Mỹ lại nhìn, Tiết Dĩ An nhìn sơ qua rồi nói:
"Vết thương trên xác đa số đều nằm trên lưng, chứng tỏ khi chết Dương Phượng Mỹ nằm thẳng, không phải treo cổ, đây là điều đầu tiên. Thứ hai, nếu đúng như Dương A Phúc ngươi nói mình đã bóp chết mẫu thân, không thở được, trước khi chết Dương Phượng Mỹ phải giãy dụa, hai tay nên nắm thành nắm đấm mới đúng, hơn nữa vì không thể hít thở, dưỡng khí cung cấp cho não không đủ, sau khi thi thể chết thì trên lưỡi sẽ có bọt trắng, nhưng trên người Dương Phượng Mỹ chẳng có một dấu hiệu này, tất cả mọi thứ đã chứng tỏ, ngươi đang nói dối!"
Trịnh Mẫn Hạo vốn đã rất khó chịu khi Tiết Dĩ An và Bệ Ngạn nhúng tay vào việc này, lúc này thấy nàng nói có lý, không nhịn được trợn mắt căm tức lườm Dương A Phúc.
"Giỏi lắm! Dám lừa gạt bản nha đầu (*)!"
(*) Nha đầu: nha trong nha môn, đầu trong đầu lĩnh -> Thủ lĩnh nha môn.
Dương A Phúc bị con mắt như sắp lồi ra của Trịnh Mẫn Hạo dọa cho sợ tới mức suýt ngã quỵ, nhưng vẫn cắn môi giữ im lặng.
Tiết Dĩ An cười lạnh: "Vẫn muốn tìm chết sao? Bệ Ngạn."
Bệ Ngạn và Tiết Dĩ An mắt đối mắt, gật đầu rồi tiến lên một bước nói:
"Ngươi vốn không phải hung thủ, lại vẫn khăng khăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-cuoi-mot-tieng-di/189657/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.