Nguồn: diendanlequydon.com
Tóm tắt chương trước: Tiết Dĩ An và Bệ Ngạn bị bắt tại trận, sau khi phụthân và đại ca bàn bạc, quyết định gả nữ nhi ra ngoài vẫn tốt hơn!
Ba ngày Tiết Dĩ An bị giam lỏng ở nhà, thật bất ngờ là lại không gây ầm ĩ, mỗi ngày trừ ngoan ngoãn ăn cơm đi ngủ, liền xem sách thuốc của Ngũ cagiải sầu.
Lão đại Tiết Dĩ Mộ cười lạnh giải thích với người nhà,“Tiểu nha đầu rất thông minh, biết ồn ào không có tác dụng, cho nên giữlại sức lực chuẩn bị chạy trốn!”
Nhưng cơ hội chạy trốn lại chậmchạp không đến. Ngược lại buổi chiều này, Tiết Dĩ An đang nhắm mắt giảvờ ngủ say liền nghe tiếng sột soạt bên ngoài cửa sổ, quay đầu lạithoáng nhìn, con ngươi thiếu chút nữa rớt ra.
”Ngươi, ngươi......” Dùng tay chỉ vào khuôn mặt lạnh nhạt của Bệ Ngạn, nửa ngày mới nói ra được một câu, “Ngươi vào bằng cách nào?” Rõ ràng cửa sổ đóng chặtrồi mà!
Bệ Ngạn ôm ngực, ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ rọi vàochiếu lên gương mặt tuấn tú rực rỡ vô cùng, không nhanh không chậm lấytừ trong ngực ra một thứ, ở chóp mũi tham lam ngửi một cái mới nói:
”Mùi thơm, giống nhau.”
Tiết Dĩ An thấy thứ đồ kia, mặt thoáng chốc đỏ bừng, thẹn quá thành giận quát:
”Trả lại cho ta!”
Thì ra trong tay Bệ Ngạn không phải vật gì khác, ngày ấy ở thanh lâu, hắn khinh bạc mình mà cướp đi cái yếm nhỏ.
Thân thể Bệ Ngạn hơi nghiêng, Tiết Dĩ An chụp hụt.
Bệ Ngạn nói: “Mua.”
Tiết Dĩ An chống nạnh, bên tai cháy sạch lợi hại.
”Mua cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-cuoi-mot-tieng-di/189646/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.