Tháng cuối hạ, không khí ngột ngạt giống như trong lồng hấp
Mặt trời không tính quá gay gắt, lại sáng loáng làm cho lòng người hoảngsợ. Bà chủ khách sạn Đồng Phúc, Lan Nhan nâng bụng bầu đi dạo trước cửamột vòng cũng không thấy lão công mua canh đậu xanh lạnh trở lại, dứtkhoát ngồi xuống bên cạnh vừa hóng mát vừa đợi.
Ngoài cửa, lạiđột nhiên xuất hiện một hàng người dài. Thổi la (kèn)đánh trống, lọngche, múa sư, nâng kiệu, khiêng tất cả rương lớn nhỏ, tất cả đều là toànlà hỉ phục màu đỏ.
Lan Nhan cầm cái quạt tơ lụa trên tay cũng không để ý lắm, có lẽ là nhà nào đón dâu đi qua trước cửa nhà mình.
Ai ngờ, cỗ kiệu đỏ thẫm lại không nghiêng không lệch đứng trước cửa kháchđiếm. Có thực khách lắm chuyện chạy đến xem náo nhiệt, chỉ thấy cỗ kiệunày chế tác tinh tế, trên nóc dùng gỗ đào tốt điêu khắc hoa văn trân thú (thú quý),bốn phía cỗ kiệu treo tơ lụa đỏ tươi, vừa nhìn liền biết làkiệu của nhà giàu.
Chốc lát, màn kiệu tơ lụa thượng hạng bị vén lên, một nam nhân trung niên mập mạp từ bên trong đi ra, đi thẳng vào khách điếm.
”Khách quan ngài đây là?” Lan Nhan nhíu mày mà hỏi, bởi vì thân thể bất tiện, cũng không đứng dậy.
Nam tử trung niên cũng không so đo, hành lễ nói:
”Xin hỏi, chưởng quỹ khách điếm Nhai Tí có đó không?”
Lan Nhan miễn cưỡng nâng mí mắt, “Tướng công ta đi ra ngoài làm việc, có chuyện gì sao?”
Nam tử trung niên sờ mũi một cái, mới thẹn thùng nói rõ thân phận.
”Tại hạ Tiết Thải từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-cuoi-mot-tieng-di/189643/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.