Để hỏi một số vấn đề, Diệc Thu đành phải giải trừ cấm nói trước thời hạn cho hệ thống.
Nàng hỏi hệ thống, liệu tình hình xảy ra trong Phù Mộng Châu của nàng và U Nghiên có bị chim Ế phát hiện không.
Hệ thống đưa ra đáp án làm nàng thở phào nhẹ nhõm.
Thì ra những chuyện xảy xong Phù Mộng Châu đều không thể quan sát và thao túng từ bên ngoài.
Ảo cảnh của Phù Mộng Châu sinh ra từ sự sợ hãi sâu trong đáy lòng của người nhập cảnh. Nếu tâm trí của người đi vào giấc mộng không đủ kiên định, nó có thể phóng đại nỗi sợ hãi lên vô tận để người kia bị vây khốn cho đến chết.
Trừ cái này ra nó cũng không còn công dụng khác.
Chỉ cần người nhập cảnh có thể tìm về ý thức của mình, phân biệt được cảnh trong mơ và hiện thực thì sẽ không dễ bị cảnh trong mơ ăn mòn —— Tuy nhiên, đối với đại đa số người thì điều này dường như là điều không có khả năng làm được.
Bởi viễn cảnh do Phù Mộng Châu tạo ra quá chân thật, chân thật đến mức khiến người ta không thể phân biệt được thật giả.
Vì vậy khi các nàng bị hút vào hạt châu này, chim Ế rất yên tâm và sẽ không cần để ý đến quá nhiều.
Để giúp U Nghiên dưỡng thương, Diệc Thu bắt đầu sinh hoạt ở trong cảnh mơ của U Nghiên.
Tuy bây giờ các nàng vẫn còn trong ảo cảnh của Phù Mộng Châu, nhưng U Nghiên đã có thể thông qua ý thức của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-duong-da/3457673/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.