A Ân đáp lại thư với Thượng Quan Sĩ Tín rất là tùy tâm sở dục, trong thư nàng nhắc đến cuộc sống yên bình ở Vĩnh Bình, nhắc đến cả chuyện của Kim Thăng, chuyện về Bách Việt, nói cả chuyện về hạch điêu… Tựa như lúc vẫn còn ở Tuy Châu vậy, hai người vẫn còn là tri âm của nhau.
Khương Tuyền vừa đi A Ân lại lần nữa gác bút, thư hồi âm đã viết xong. Cuối cùng nàng liền cảm thấy thật nhẹ nhàng.
Nàng mở cửa sổ ra, sau đó đem mười trang thư từng cái xem lại cẩn thận, đợi khi mực khô liền cho vào bì thư. Nàng nhẩm tính thời gian một chút, nếu đi bằng đường thủy thì khoảng chừng đầu tháng tới Tử Diệp liền có thể nhận được thư rồi.
Chợt nàng thấy thanh âm đẩy cửa ‘két’ một tiếng.
Nàng nghõ là A Tuyền quay lại nên không ngẩng đầu lên xác nhận mà cười nói: “Muội lại làm món gì sao? A Tuyền, muội thật sự đem ta thành heo sao? Ta sao có thể ăn nhiều như vậy chứ, vừa ăn xong thức ăn vẫn còn đầy bụng đây này.”
Sau lưng thật lâu cũng không nghe thấy tiếng trả lời, nàng liền nghiêng đầu lại liền bắt gặp được ánh mắt thâm thúy liền ‘a’ lên.
“Minh…Minh Mục…”
Trầm Trường Đường nhíu mày, “Sao kinh ngạc vậy?” Nàng liếc lại hắn, đáp: “Hầu gia cứ xuất quỷ nhập thần vậy, ta có thể không kinh ngạc sao?” Nàng tiến lại vài bước, tự nhiên nắm chặt lấy tay hắn, nói: “Chàng tới đúng lúc lắm, ta vừa ăn hơi nhiều, bồi ta đi dạo một chút cho tiêu cơm đi.” Giọng nói cũng phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-duoc-the/932649/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.