Vừa đến Vĩnh Bình, Trầm Trường Đường liền hạ lâu thuyền.
Người của Hầu phủ nhận được tin từ lâu, đã chờ ở bến Trần giang được hai ngày. Trầm Lục nhận lệnh của Trầm phu nhân mang theo một xe ngựa chở đầy rương đựng y phục mới. Vốn Trầm phu nhân cũng muốn cùng đi đón con, thế nhưng gần đây trời mưa to tầm tã, Vĩnh Bình lại cách bến Trần giang hai ngày đường đi xe, mà Trầm phu nhân thân thể mang bệnh nhẹ nên đành phải ở lại Hầu phủ, chỉ sắp số ý phục trong nửa năm, sợ hắn trong tạm thời không thể gặp hắn, liền dặn dò Trầm Lục mang tới.
Trầm Lục là đại tổng quản của Trầm gia, trước kia không mang họ Trầm, mà là họ Trần, hắn là một cô nhi, sàu này vì có biểu hiện xuất sắc, rất có năng lực quản lý, lại thông cảm đã lao khổ mười năm nên được đặc cách cho mang họ Trầm.
Trầm Lục hướng Trầm Trường Đường hành lễ.
“Bái kiến Hầu gia.”
Trầm Trường Đường để hắn đứng dậy, nhưng cũng không nói thêm gì, chỉ xoay người nhìn ra xa phía Trần giang, hỏi: “Ở Cung thành có tin tứ gì không?”
Trả lời hắn là Ngôn Thâm: “Nửa tháng trước Hoàng Hà xảy ra lũ lụt, chỉ sợ đã làm trễ nải.”
Trầm Lục nghe vậy thì trong mắt có một tia kinh ngạc.
Tin từ Cung thành?
Hắn hầu hạ Mục Dương Hầu đã có hai mươi năm rồi, trọng ngữ điệu vừa rồi rõ ràng là có ý quan tâm. Lần này đi Tuy Châu nửa năm, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì? Hắn âm thầm tự suy xét một phen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-duoc-the/932588/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.