Thanh âm loảng xoảng liên tiếp truyền tới.
‘Choang!’ Tiếng bình hoa vỡ vụn. ‘Bịch!’ Tiếng nghiên mực va vào tường! ‘Ầm!’ Tiếng giá sách bị lật đổ. Bả vai của hai gã sai vặt cảnh cửa bên ngoài run rẩy liên hồi, trong lòng lo sợ bất an, thế nhưng cũng không dám đi vào khuyên bảo, chỉ có thể ở ngoài đưa mắt nhìn nhau.
Một lát sau, Tạ phu nhân đã tới.
Hai gã sai vặt như được đại xá, đều hô: “Phu nhân.” Nếu không ngăn cản, đồ trong phòng Tạ lang đều đem đập vỡ hết mất.
Chân mày Tạ phu nhân nhíu chặt, nhưng vẫn không bước vào phòng, bước chân hơi dừng lại, chỉ nói: “Thiểu Hoài, nương sẽ đi khuyên nhủ cha con.”
Nói xong, Tạ phu nhân lòng như lửa đốt chạy tới đại sảnh. Đứng đầu Tạ gia Tạ huyện lệnh đang nhàn nhã đang chơi với chim, con sáo đen trong lồng đang kêu ríu ra ríu rít khiến cho Tạ huyện lệnh mặt mày hớn hở.
Tạ phu nhân vừa thấy liền buồn bực.
“Nhi tử đang sắp phá nát phòng tới nơi rồi, ông còn có tâm trạng mà ngồi đây chơi chim.”
Tạ huyện lệnh nói: “Chỉ là một thị thiếp mà thôi, nói từ hôn là từ hôn, Thiểu Hoài nó dám phản kháng hay sao?”
Tạ phu nhân vẫn luôn yêu thương con trai, nói: “Lão gia, ngài cũng không phải không biết tiểu lang nhà chúng ta chính là thích cô nương nhà Ân gia đó, đã đòi cưới người ta năm năm nay rồi, nếu không phải là thân phận nàng ta qúa thấp không môn đăng hộ đối với nhà chúng ta, thiếp sớm đã cho nó cưới rồi. Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-duoc-the/932554/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.