Trên đường trở về, Khương Tuyền liên tục quan sát sắc mặt của A Ân, mấy lần muốn nói đều bị A Ân im lặng ngăn cản. A Ân khẽ lắc đầu, ý bảo Đông Vân vẫn ngồi bên cạnh. Xe ngựa không lớn, bên trong chỉ chứa được hai người, cách nhau một tấm rèm ngay cả gió cũng không cản được, còn có thể thấy lưng của Đông Vân và phu xe.
Gần nửa canh giờ trôi qua, ba người đã về đến Ân gia.
Vừa mới vào cửa, Đông Vân đã cất giọng hô to: “Lão gia, phu nhân, đại cô nương đã về rồi.”
Nào ngờ một lúc lâu cũng không thấy ai xuất hiện. Lâu sau mới có một nô bộc ló đầu ra, nói: “Đại…Đại cô nương, phu nhân đã chuẩn bị cho cô một phòng ở Nam Uyển, đồ đạc trong phòng trước kia của cô đã được chuyển qua đó, phu nhân còn nói để cho đại cô nương nghỉ ngơi thật tốt, bây giờ phu nhân đang ở tỏng bếp nấu cháo cho cô nương.”
Nghe những lời này, chân mày A Ân không khỏi cau lại.
Nhà Ân gia có hai tiểu viện, lão gia nhà Ân gia học làm sang, gọi viện trong là Đông Uyển, viện ngoài là Nam Uyển, lúc trước mọi người đều chen nhau ở Đông Uyển, A Ân cũng được chia một phòng nho nhỏ ở trong góc, mà tam di nương mới nạp lại được phân ở Nam Uyển.
Bây giờ nàng mới đi dưỡng bệnh được gần nửa tháng, vừa về tới nhà thậm chỉ gian phòng cũng bị lấy mất.
Đông Vân cười tủm tỉm nói: “Trước đây đại cô nương và Tuyền cô nương cùng nhau ở trong một căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-duoc-the/932549/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.