Tư Không Dịch ngồi trên sườn núi, mặt không thay đổi nghe bốn tên nhóc đang oa oa chít chít tám chuyện cậu sắp trở thành con rể nuôi từ bé.
Chít chít chít chít! [Em đã nói mấy người thân của tiểu chủ nhân không phải là thứ tốt lành gì mà! Không nói chuyện bán chủ nhân cho một bà cô lớn tuổi như vậy, mà còn bán cho một người đần độn! Rất không xứng đôi, phải biết tiểu chủ nhân chính là hoa thôn trong thôn Hồ Lô chúng ta a!]
Meo~ [Không phải hoa thôn, là hotboy trong thôn.]
Gâu gâu gâu gâu! [Là hoa thôn hay hotboy trong thôn cũng không phải vấn đề chính! Trọng điểm là chúng ta phải làm sao đây? Chẳng lẽ thật sự để tiểu chủ nhân đi làm con rể nuôi từ nhỏ sao? Tôi cảm thấy làm vậy tiểu chủ nhân chắc chắn không hạnh phúc! Bà cô kia còn không biết mặc quần áo!]
Vo ve vo ve. [Sẽ không hạnh phúc.]
Gâu gâu, chít chít chít! Meo, vo ve…
“Câm miệng hết đi.” Lúc bốn tên kia đang bàn bạc rốt cuộc phải giải quyết vấn đề lớn này thế nào, Tư Không Dịch càng nghe càng sốt ruột nhịn không nổi nữa mở miệng: “Đôi khi tụi bây quá ồn áo, muốn tám thì đi tám chuyện của người khác ấy, đừng có tám chuyện của tiểu chủ nhân bọn bây. Vấn đề này rất khó giải quyết sao? Ai quy định bọn họ bán tao làm đồng dưỡng tế là tao phải đi? Bọn họ cũng không phải cha mẹ tao.”
Tư Không Dịch liếc mắt xem thường, tuy lúc mới vừa nghe được tin tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-doi-bat-quai-sieu-dang/1932743/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.